Một cái khối hộp vuông nhỏ màu vàng điêu khắc hoa văn kỳ lạ đang được đặt trên mặt bàn, đó chính là ma phương Horadric.
Thẩm Dịch cầm nó trong tay, bàn tay bắt đầu ấm dần, xúc cảm kỳ lạ, thực không biết là nó làm bằng thứ gì.
Huyết Tinh văn chương truyền đến nhắc nhở:
“Ma phương Horadric: Đạo cụ thần kỳ sở hữu năng lực tổ hợp vật phẩm.”
“Để hai món trang bị hoặc đạo cụ tính chất tương cận vào ma phương Horadric, có thể đạt được trang bị hoặc đạo cụ cấp bậc cao hơn.”
“Trang bị giống nhau hoàn toàn, hợp thành không cần trả điểm Huyết Tinh.”
“Trang bị có tính chất gần, căn cứ độ sai biệt mà thu điểm Huyết Tinh.”
“Trang bị có độ tương đồng thấp hơn 50% không cách nào hợp thành.”
“Cấp bậc hợp thành cao nhất không cao hơn cấp S.”
“Vật phẩm này không có hiệu quả với loại trang bị thuần túy khoa học kỹ thuật.”
“Đạo cụ chưa được giám định, trước mắt vẻn vẹn chỉ có thể dùng để hợp thành gậy thần Horadric.”
Công năng của món đồ này không hề nằm ngoài dự kiến của Thẩm Dịch, cơ bản phù hợp đặc điểm tổ hợp đạo cụ đồng chất vốn có của ma phương Horadric, vừa mở rộng thêm chức năng tổ hợp, lại vừa hủy bỏ công năng tổ hợp đạo cụ đặc thù.
Có lẽ trong mắt Huyết Tinh đô thị, tất cả đạo cụ đặc thù của đô thị đều có lĩnh vực riêng dành cho chúng, không cần thống nhất khái quát bằng một cái ma phương Horadric.
Chỉ là nhắc nhở cuối cùng lại khiến Thẩm Dịch ngạc nhiên.
“Không phải chứ? Ma phương Horadric mà chúng ta tân tân khổ khổ mới giành được hóa ra là đạo cụ chưa giám định, căn bản không thể mang nó rời khỏi thế giới Diablo.” Ôn Nhu cười khổ nói.
Sau khi giết chết Belial, nàng phát hiện ma phương Horadric là đạo cụ chưa giám định, tâm đều nguội lạnh một nửa. Hơn nữa ma phương Horadric lại còn không giống với những món đồ ban thưởng không nghi thức khác, dưới tình huống chưa giám định, ngoại trừ dùng để hợp thành gậy thần Horadric, nó chẳng thể làm được gì khác nữa.
Thẩm Dịch nghĩ nghĩ, lại cười: “Anh nghĩ hẳn là do cách thức đạt được nó. Ma phương Horadric nằm ở Tử Vong Thần Điện, tất cả mạo hiểm giả có chuẩn bị từ trước đều biết chuyện này, theo đó mà nói, bản thân nhiệm vụ ẩn tàng không có chút ý nghĩa nào. Nhưng nếu lấy ma phương Horadric dưới tình huống không phải nhiệm vụ, cuối cùng chỉ có thể đạt được một thứ rác rưởi vô tác dụng.”
“Ý anh là…”
“Vẫn phải tìm ông lão kia giải quyết.” Thẩm Dịch theo bản năng gõ bàn một cái.
Đã muốn tìm Deckard Cain, trước hết dĩ nhiên là phải tổ hợp gậy thần Horadric.
Thẩm Dịch đem thân và đầu gậy quốc vương ném vào trong khối lập phương, hai món đồ vật quả nhiên thuận lợi trở thành gậy thần Horadric. Chỉ là thanh gậy thần Horadric này cũng không biểu hiện bất kỳ thuộc tính nào, hiển nhiên là đạo cụ xuất hiện đơn thuần để làm nhiệm vụ.
Cầm gậy thần Horadric, Thẩm Dịch và Ôn Nhu Hồng Lãng cùng đi gặp Deckard Cain.
Ông lão quả nhiên vô cùng vui mừng, nói bằng thanh âm hùng hồn: “Ôi trời, các dũng sĩ, các anh quả nhiên hoàn thành nhiệm vụ gian khổ này. Hiện tại đã có nó, Lut Gholein sẽ không còn cần phải lo lắng địa ngục xâm lăng nữa.”
Ông lão giơ gậy thần lên cao, chiếc gậy lóe lên tia sáng chói lọi dưới ánh mặt trời, sau đó xua tán cả bầu không trung u ám.
Huyết Tinh văn chương nhắc nhở:
“Ngươi hoàn thành lời nhờ cậy của Deckard Cain, độ thân thiện tăng lên 200 điểm. Độ thân thiện trước mắt 210 điểm.”
Đã có 210 điểm thân thiện, Thẩm Dịch cũng không khách khí, lại để Hồng Lãng hỏi thăm Deckard Cain có thể giúp bọn hắn giải quyết vấn đề ma phương Horadric hay không.
Ông lão cũng thực phóng khoáng, trực tiếp xuất ra một quyển sách dày cui từ trong lòng ngực, nhẹ nhàng điểm một cái vào ma phương Horadric, một vầng hào quang màu bạc hiện lên, ma phương Horadric liền đã được giám định thành công. Độ thân thiện của Hồng Lãng cũng bay mất 50 điểm, khiến Hồng Lãng giận tái mặt: Lão cũng quá hắc tâm, xem xét một cái cục vuông cũng muốn 50 điểm thân thiện, khó trách đều nói mèo già hóa cáo.
Lực chú ý của Thẩm Dịch lại bị quyển sách kia thu hút: “Sách giám định.”
Trong thế giới Diablo, có hai món đạo cụ trọng yếu không thể không nhắc, đó chính là sách giám định và sách về thành.
Theo thiết lập ở thế giới nguyên bản, sách giám định cùng lắm chỉ dùng để xem xét thuộc tính chưa biết của trang bị, sách về thành cũng chỉ là trở về thành thị phụ cận.
Nhưng trong Huyết Tinh đô thị, tác dụng và giá trị của hai món đồ này đã xuất hiện biến hóa cực kỳ to lớn.
Căn cứ tin tức Kim Cương lấy được, thế giới Diablo đích thực cũng tồn tại hai quyển sách này, bất quá tác dụng của chúng đã hoàn toàn khác trước.
Tác dụng của sách giám định không còn là xem xét thuộc tính chưa rõ, mà là giống hệt như quyển trục kiểm định chân chính, có thể mang vật phẩm từ thế giới về đô thị, số lượng vật chất có thể mang ra càng nhiều.
Về phần sách về thành thì có tác dụng trong hoang dã, mạo hiểm giả tiến vào hoang dã có thể sử dụng sách về thành trở về đô thị bất cứ lúc nào, dưới bất kể tình huống gì, mà không còn bị hạn chế bởi vật phẩm ban thưởng nữa.
Vốn là hai quyển sách đạo cụ không có gì lạ, sau khi trải qua thay đổi, đã trở thành đạo cụ có giá trị ăn đứt ma phương Horadric, có thể nói tương đương cấp S.
Đáng tiếc là sau khi tiến vào thế giới Diablo, bởi vì mức độ gấp gáp của nhiệm vụ chính tuyến, mấy người Thẩm Dịch vẫn chưa có cơ hội tìm kiếm tung tích hai quyển sách đạo cụ này, mà trong thế giới nhiệm vụ càng không có nhà buôn đạo cụ gì có thể cung cấp manh mối cho bọn hắn.
Không ngờ lúc này sách giám định lại xuất hiện trong tay Deckard Cain.
Khoảnh khắc chứng kiến sách giám định, Thẩm Dịch đột nhiên ý thức được cái gì, thầm mắng mình ngu xuẩn, lại quên mất năng lực “giám định” quan trọng nhất của Deckard Cain.
Thói quen của Huyết Tinh đô thị từ trước đến nay vẫn luôn tận khả năng tôn trọng kịch bản vốn có dưới tình huống không gây ảnh hưởng tới mục đích cơ bản, bởi vậy sách giám định xuất hiện trong tay Deckard Cain quả thực là chuyện không thể bình thường hơn.
Nghe được cái tên sách giám định này, ngay cả Hồng Lãng và Ôn Nhu đều mắt trợn thẳng, nếu như không phải Thẩm Dịch kịp thời đè lại, không chừng Hồng Lãng đã rút ra chiến phủ chặt bay đầu ông lão, thử xem có thể đoạt tới hay không rồi hẵng tính.
Tựa hồ là nhìn ra tham lam trong mắt ba người, Deckard Cain bắt đầu cười hắc hắc: “Người trẻ tuổi, các cô cậu cũng biết sách giám định sao?”
Thẩm Dịch thở ra một hơi thật dài.
Hắn biết rõ bản thân giờ này khắc này không thể kích động, tận lực trả lời với giọng bình thản: “Có nghe qua, một món đồ rất thần kỳ, không nghĩ tới nó ở chỗ ngài đây.”
Hồng Lãng thì càng gọn gàng dứt khoát: “Thứ này rất trọng yếu với bọn ta, ta nói lấy giao tình giữa chúng ta, ông tặng nó cho ta nhé?”
Nếu như có thể dùng sạch 160 điểm thân thiện để trao đổi quyển sách giám định này, vậy vô luận thế nào hắn cũng đều nguyện ý, nhưng đáng tiếc đây cuối cùng chỉ là mộng tưởng.
Deckard Cain lắc đầu: “Ta thật xin lỗi, dũng sĩ trẻ. Người thầy đưa quyển sách này cho ta đã từng nói, nó chỉ thích hợp với những ai làm ra cống hiến vĩ đại cho nhân loại. Ta thừa nhận các cô cậu là những chiến sĩ vô cùng mạnh mẽ, nhưng trước mắt vẫn còn chưa đủ tư cách đạt được nó.”
“Phải làm thế nào mới có thể đạt được…” Hồng Lãng còn chưa dứt lời đã bị Thẩm Dịch kéo một cái, ngạnh sinh ngăn chặn câu nói kế tiếp.
Hồng Lãng còn chưa rõ chuyện gì, Thẩm Dịch đã cúi chào Deckard Cain nói: “Cảm ơn sự giúp đỡ và nhắc nhở của ngài, tôi cũng chỉ là thuận miệng hỏi một chút. Gậy thần Horadric đã tái hiện, mây đen trên bầu trời Lut Gholein cũng được quét sạch, nơi đây một lần nữa sẽ thành thiên đường của nhân loại, nhưng vẫn còn nhiều chỗ cần chúng tôi tới chiến đấu. Cho nên, chúng tôi phải cáo từ thôi.”
Khuôn mặt ông lão lộ ra một tia thất vọng: “Là thế sao? Thôi được, ta biết các cô cậu muốn đi cảng Kurast, vừa vặn ông lão ta có thời gian, liền đi cùng các cô cậu.”
“Không thành vấn đề.” Thẩm Dịch lịch thiệp lễ phép trả lời: “Vậy chúng tôi đi trước một bước.”
Hắn lôi kéo hai người nhanh chóng rời đi.
Ôn Nhu khó hiểu: “Vì sao anh không để Hồng Lãng hỏi cách đạt được sách giám định?”
“Bởi vì nếu hỏi, rất có thể sẽ trực tiếp dẫn ra giai đoạn thứ ba của nhiệm vụ giải cứu Deckard Cain. Em biết giai đoạn nhiệm vụ thứ ba sẽ phát sinh ở nơi nào hay không?”
“Cảng biển Kurast.” Ôn Nhu kịp phản ứng.
“Đúng.” Thẩm Dịch gật gật đầu: “Đừng quên nơi đó là khu vực độ khó cấp ba, hiện tại em đã hiểu sao anh không hỏi rồi đấy.”
Một khi để Hồng Lãng hoàn thành nguyên vẹn câu hỏi với Deckard Cain, giai đoạn nhiệm vụ thứ ba có tỷ lệ rất lớn sẽ bị gây ra. Đến lúc đó nhiệm vụ liên quan đến sách giám định sẽ giống như núi đè lấy bọn họ.
Bọn hắn chỉ có thể lựa chọn tiếp nhận hoặc không tiếp nhận.
Mà Thẩm Dịch chưa bao giờ tiến vào khu vực độ khó cấp ba, hoàn toàn không biết gì về tình huống nơi đó, nếu lại tiếp nhận một nhiệm vụ ẩn tàng cùng độ khó, không biết hung hiểm sẽ tăng cao đến chừng nào.
Nhưng nếu không tiếp nhận, vậy đồng nghĩa bọn hắn sẽ vĩnh viễn mất đi cơ hội đạt được sách giám định.
Đã như vậy, Thẩm Dịch tự nhiên muốn trì hoãn thời gian gây ra nhiệm vụ, ít nhất phải đợi sau khi đã hiểu biết một chút về khu vực độ khó cấp ba mới có thể làm ra quyết định chính xác nhất.
Đã sáng tỏ mọi chuyện, Hồng Lãng cũng sợ hết hồn: “Vậy theo ý ngươi, chúng ta có khả năng rất lớn không làm được nhiệm vụ này?”
Thẩm Dịch cười lạnh: “Đạo cụ mạnh mẽ như vậy, ta đoán chừng ngay cả tướng quân cũng không mấy ai có thể đạt được. Với tư cách mạo hiểm giả Khu Phổ Thông, khả năng duy nhất có thể đạt được nó, chính là khiêu chiến cực hạn, ngẫm lại câu ông lão mới vừa nói đi, ngươi nên tự hiểu lấy khả năng nó có thể là nhiệm vụ gì đi nha.”
Hồng Lãng ngẩn ngơ, trong miệng thì thào đọc lên: “Làm ra cống hiến to lớn cho nhân loại…”
Một ý niệm đáng sợ chợt lóe lên trong đầu, trái tim Hồng Lãng phảng phất như bị người đá một cước, kiềm không được nhảy thình thịch, lão này không phải là muốn…
Hồng Lãng gần đây không sợ trời không sợ đất đột nhiên run rẩy khắp toàn thân.
Hắn vội vã chuyển ý niệm trong đầu, hỏi Thẩm Dịch: “Vậy chúng ta bây giờ tính sao đây?”
Thẩm Dịch trả lời: “Đi cảng Kurast trước, hiểu rõ nhiệm vụ rồi bàn tiếp.”
“Đợi chút, còn một việc em cảm thấy làm ở đây tốt hơn đợi đến cảng biển.” Ôn Nhu xuất ra lệnh bài phong ấn giao cho Thẩm Dịch.
Chứng kiến Ảnh Thú bị phong ấn, Thẩm Dịch cũng không khỏi ngẩn ngơ: “Đây là cái gì?
Lại nói đến giờ hắn còn chưa biết nhóm Ôn Nhu đến cùng đã gặp phải thứ gì tại Tử Vong Thần Điện. Ôn Nhu nói đơn giản thoáng qua quá trình chiến đấu, lúc nghe được bọn họ gặp Ma vương dối trá Belial, trái tim Thẩm Dịch không khỏi siết chặt, ngay cả Hồng Lãng cũng hoảng sợ giật mình.
Nghe tới khúc Belial cư nhiên biến thân Diablo, Thẩm Dịch càng là muốn phát điên triệt để, hắn kêu to với Ôn Nhu: “Thế mà lúc đó em lại nói anh là Tử Vong Thần Điện lâu năm thiếu tu sửa.”
Ôn Nhu làm ra vẻ mặt thực vô tội: “À, kiến trúc nơi đó đích xác không quá bền chắc, anh không biết tên kia vừa đụng đầu tới, bao nhiêu cột đá đều sụp. Anh có thể tưởng tượng được sao? Đó là kiến trúc chúng ta không cách nào phá hủy, nhưng nó có thể. Đây thật quá không công bình…”
“Đừng lảng sang chuyện khác, nói anh biết các em làm thế nào trốn thoát.”
“… Em đã dùng dòng máu Andariel.”
Thẩm Dịch ngẩn ngơ: “Chính em dùng?”
Lúc Thẩm Dịch giao lọ máu Andariel cho Ôn Nhu, hoàn toàn không có ý định để chính nàng dùng, mà là trông cậy vào lúc nguy cấp, nàng dùng trên người một binh lính, để người lính đó chặn đường, cho nàng tranh thủ thời gian rút khỏi. Dù sao hắn cũng biết Ôn Nhu sở hữu huyết thống, nếu lại dùng máu Andariel, chỉ sợ sẽ phát sinh hậu quả bất lương gì đó.
“Tình huống lúc đó rất nguy cấp, em đã không kịp để người khác cản phía sau.” Ôn Nhu từ tốn nói: “Bất kể nói thế nào, em còn sống, không phải sao.”
“Không có di chứng?” Mắt Thẩm Dịch khóa chết cứng Ôn Nhu.
Gương mặt Ôn Nhu tỏ ra nhẹ nhõm: “Cũng có chút, nhưng hẳn là do huyết thống mang tính tạm thời, sau khi hết thời gian liền bình thường trở lại.”
Bản thân Thẩm Dịch chưa từng trải qua việc dùng lẫn hai loại huyết thống bất đồng, nhất thời cũng không biết Ôn Nhu nói thật hay giả, chỉ có thể trỏ trỏ nàng: “Anh sẽ chằm chằm vào em, đừng hòng tiếp tục gạt anh.”
Ôn Nhu mỉm cười xinh đẹp với hắn: “Vẫn là mau chữa khỏi cậu nhóc này cho em đi, em vẫn luôn muốn một con thú cưng nhỏ nhắn dễ thương, so với bầy lính triệu hoán của anh thì nó trông khá hơn nhiều. Đúng rồi, còn có xe cũng cần sửa chữa, chúng đều là công tác của anh, đại đội trưởng hậu cần yêu quý.”
“…”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...