“Arias!” Frost vọt tới, ôm Arias điên cuồng hét lên.
Thân thể trọng thương hơi chút giật giật, Arias mở to mắt, rên rỉ yếu ớt: “Ôi, sếp… “ “Thượng Đế phù hộ, cậu vẫn còn sống!” Frost mừng lớn.
Lúc này ông mới nhớ ra Arias có huy chương Bắn Tỉa mà Thẩm Dịch từng đưa cho cậu, tương tự cũng có tác dụng một lần miễn tổn thương chí tử. Tia sáng tử vong quả thực vô cùng lăng lệ ác liệt, nhưng vẫn không thể nào giết chết Arias, chỉ là khiến cậu trọng thương. “Nằm yên đừng nhúc nhích!” Frost trước tiên đưa hai viên đạn chữa bệnh vào thân thể Arias, sau đó mới nói: “Chúng ta đi tiêu diệt ả đàn bà chết tiệt kia, báo thù cho cậu!” Frost quay người chuẩn bị ly khai. “Sếp này.” Arias gọi một tiếng. “Gì thế?” Arias hất miệng một chút về phía hai thanh súng ngắm cách đó không xa: “Đừng quên chúng, xài ngon lắm đấy.” “Nói không sai.” Frost cười nói.
Ông tiến đến nhặt lên hai cây súng, đoạn nói vào micro: “Dabinett, Evans, các anh tới đây!” Hai gã binh sĩ phi hành đồng thời bay đến bên người Frost. “Các anh còn có thể duy trì phi hành bao lâu nữa?” “Báo cáo sếp, còn có thể duy trì thời gian rất lâu, chúng tôi cơ hồ không dùng đến nó. Cấp trên cũng đã nạp đầy đủ nhiên liệu.” “Rất tốt, đón lấy.” Hai thanh súng ngắm rơi vào tay hai gã lính, Frost kêu lên: “Đi thôi, bay lên trên cao, bắn cật lực cho tôi, phải bức cái bà mù kia đi ra! Sau đó còn dư lại cứ giao cho chúng tôi!” “Rõ, thưa sếp!” Hai tên lính đồng thời lớn tiếng đáp.
Cho dù không có sở trường súng ngắm như Arias, nhưng với tư cách binh sĩ tinh anh kinh nghiệm sa trường, ít nhất bắn chuẩn chút ít vẫn là không có vấn đề đấy.
Thú vị là sự tình Thẩm Dịch nghĩ tới lúc trước, thời khắc này cũng được Frost nghĩ tới, không biết đây có tính thần giao cách cảm hay không.
Mắt thấy hai tên lính lại lần nữa bay lên không, Frost quay đầu kêu to: “Facey, dùng ống phóng rốc-két oanh tạc, thắp sáng cả khu vực cho tôi! Lần này không cần tiết kiệm đạn tên lửa.” “Tôi thích mệnh lệnh này đấy sếp!” Anh chàng Facey lớn lên cao to tráng kiện kia chống lên ống phóng rốc-két, nhắm đằng xa cho ngay một phát đạn tên lửa.
Bạo tạc khiến lửa cháy hừng hực, thắp sáng khu vực bốn phía, lần lượt chứng kiến từng gương mặt hoảng sợ.
Một gã hải tặc da đen đang lớn tiếng gào thét, quơ thiết quyền tả xung hữu đột giữa đám người. Ở bên cạnh gã, đúng là Thanh phu nhân và một tên thủ hạ đắc lực khác của bà ta. “Tìm được rồi!” Hai gã binh sĩ phi hành đồng thanh kêu lên, súng ngắm bắt đầu bắn liên tục từ độ cao 200 mét. “Tập trung hỏa lực!” Frost cũng bắt đầu hô to.
Hỏa lực tiến công điên cuồng quả nhiên ép Thanh phu nhân đang tránh né trong đám người phải đi ra, bà ta không còn cách nào để ẩn thân chính mình được nữa.
Đúng lúc này, một bóng người đột nhiên bắn ra từ đám đông, tựa như một viên đạn pháo hung hăng vọt vào đám lính dù, đoản đao vẽ một đường hung mãnh, một tên lính đã bị chém mở bụng đứt ruột, đúng là Villanueva, vua hải tặc biển Adriatic.
Lão lùn này bề ngoài bình thường, nhưng lúc ra tay lại mạnh mẽ hung ác, tốc độ cũng cực nhanh.
Bởi vì dáng người lão thấp bé, lúc trốn trong đám đông thật đúng là không dễ bị phát hiện, thẳng đến thời khắc này lao ra hạ thủ ngoan độc, mới phát hiện ra vẻ hung ác bạo ngược của vua hải tặc lão.
Thời khắc này lão mãnh liệt ngẩng đầu đối diện với Frost, vừa vặn đúng lúc Frost liếc qua. Có thể do nhìn ra Frost là chỉ huy tác chiến trung tâm bên này, Villanueva hú lên quái dị, đột nhiên nhảy lên đánh về phía Frost.
Lúc trước chiến đấu Villanueva cũng không có chịu quá nhiều tổn thương, là kẻ bảo lưu tánh mạng hoàn chỉnh nhất trong tất cả vua hải tặc trước mắt, bởi vậy trình độ hung hãn vượt xa Barbossa hay Chevalle.
Thời khắc này lão xoay người nhảy gấp, đao đến người theo, kéo lê một đường thẳng tắp giữa trời đêm bao la mờ mịt, phi thẳng đến Frost. Frost phản ứng cũng không chậm, mắt thấy đối phương đánh tới, liền bổ nhào về bên cạnh phía trước, đoản đao sượt qua sau lưng ông, Villanueva đang trên không trung lại vẫn tung ra một cước, đá ngay vào lưng Frost, Frost bị đá vọt tới trước mấy bước, nhổ một ngụm máu tươi.
Villanueva theo quán tính bay tới một cây cột buồm phụ, liền như con khỉ lớn ôm lấy cột buồm, đột nhiên trở lại, tay phải vung lên đoản đao, một luồng đao gió sắc bén đã đánh úp về phía Frost. “Tránh ra!” Ralph kêu to lao đến, đẩy mạnh Frost, hai đấm mãnh liệt đánh ra hai luồng khí lãng, đúng là Thiết Quyền Xung Kích anh ta vừa học. Có điều Thiết Quyền Xung Kích này là kỹ năng quần chiến, dùng đối phó cá nhân thật sự không phát huy ra bao nhiêu tác dụng. Villanueva chỉ rên khẽ một tiếng, lưỡi đao đã bổ vào người Ralph.
Ralph kêu thảm một tiếng lùi lại mấy bước, may mắn hiện tại anh ta đã là cấp 6. Chớ nhìn đẳng cấp của anh ta thua Lair 4 cấp, nhưng mỗi lần anh ta tăng lên một cấp cũng đều là tăng trưởng 2 điểm toàn thuộc tính, bởi vậy thuộc tính hiện giờ cũng không kém Lair là mấy. Hơn nữa thuộc tính chủ yếu của anh ta là lực lượng, mỗi lần tăng lên một cấp tăng trưởng 5 điểm, lực lượng hôm nay đã đạt tới 35 điểm, chỉ số cao kinh người, dẫn tới lực phòng ngự cũng tăng mạnh, bởi vậy một đao kia của Villanueva nhìn hung hãn, nhưng muốn giết chết Ralph lại rất khó.
Cùng một thời gian, Facey đã nạp đạn tên lửa mới, nhắm ngay Villanueva. Villanueva biến sắc, kêu quai quái nhảy ra, đạp vài cái lên cột buồm, người như con khỉ leo thoăn thoắt trên đó, Facey nhất thời không cách nào tập trung vào lão. Ngay lúc Face đang nhắm Villanueva, Frost đột nhiên hô to một tiếng: “Coi chừng!” Một bóng người đột nhiên lao đến, giống như chiếc xe tải hạng nặng đâm vào người Facey, đụng bay ra ngoài. Đúng là một trong hai thủ hạ cường hãn của Thanh phu nhân, Ralph hổ gầm nhào tới, một phen đè lại đối thủ, hai người liều mạng quấn lấy nhau.
Mắt thấy Facey bị đánh bay, Villanueva cười lớn từ bên trên đáp xuống, đoản trong tay đao đã hung mãnh bổ về phía Facey. Ống phóng rốc-két của Facey uy hiếp quá lớn, vô luận như thế nào lão cũng phải diệt Facey trước.
Một đao kia tới vừa nhanh vừa mãnh liệt, Facey không tránh nổi, đoản đao hung ác cắm vào lồng ngực Facey, Facey kêu to ngã về phía sau, ngay lúc đó, Villanueva một chiêu đắc thủ chỉ cảm thấy ngực bỗng nhiên đau xót, một đóa huyết hoa đột nhiên nở rộ.
Villanueva kinh hãi kêu to: “Tự mình hại mình.” Đây chính là kỹ năng chuyên chúc của Ammand.
Villanueva nằm mơ cũng không nghĩ tới đối thủ còn có cả chiêu này, vừa rồi lão chém một đao kia, chỉ e lực lượng quá kém, nhưng giờ chỉ còn cảm thấy một đao kia sao mà nặng.
Facey đáp lại bằng vẻ tươi cười hung ác. Gã là binh sĩ sở trường thể chất, tuy một đao của Villanueva rất uy mãnh, thế nhưng khoảng cách giết chết gã còn kém xa. Mắt thấy Villanueva gần ngay trước mắt, gã lại lần nữa giơ lên ống phóng rốc-két.
Villanueva không chút do dự, thân thể đột nhiên xoay tròn cao tốc, đoản đao vung ra một mảng ánh đao xán lạn.
Kỹ năng chuyên chúc của vua hải tặc biển Adriatic: Trận Đao Hộ Thể.
Trong khoảng thời gian ngắn vung ra một trận đao phòng ngự, được miễn tất cả công kích bình thường, đồng thời tạo thành hiệu quả phản kích nhất định. Đối với kỹ năng công kích cường lực, có khả năng suy yếu 20% đến 60% hiệu quả, duy trì thời gian ba giây. Sử dụng kỹ năng này sẽ tạo thành tổn thương nhất định cho vũ khí, dưới tình huống tao ngộ công kích quá nhiều, sẽ khiến vũ khí tổn hại nghiêm trọng.
Lão lùn Villanueva vận dụng đao đã đạt tới mức lô hỏa thuần thanh, đao của lão không những dùng để công kích mục tiêu, tương tự còn có thể phát huy hiệu quả lá chắn bảo hộ bản thân, có diện tích đủ lớn bao gồm cả hai mặt công thủ.
Chỉ nghe một tiếng nổ lớn, đạn tên lửa đụng vào trận đao xoay tròn kia, nổ tung bên ngoài thân thể Villanueva.
Vụ nổ sinh ra khí lãng quét ra bốn phương tám hướng, lập tức đẩy Villanueva lùi mấy chục thước, đoản đao trong tay càng là nát thành mảnh vụn rơi lả chả.
Mà Facey cũng bị khí lãng ảnh hướng, nổ bay lên không. “Facey!” Frost kêu to bắn mấy phát lên trời, đạn chữa bệnh tiến vào thân thể Facey. Chỉ là lần này Facey bị tạc quá xa, vậy mà bay ra phía ngoài thành Shipwreck, sắp rơi xuống mặt biển bên dưới. Bằng vào sinh mệnh lực hiện thời của gã, nếu rớt xuống từ độ cao này, chưa kịp chờ đạn chữa bệnh phát huy tác dụng đã phải sống sờ sờ ngã chết.
Ngay thời điểm Facey chuẩn bị ngã chết, có hai bóng người lướt gấp ngang qua bầu trời, một phát túm lấy Facey, kéo gã lên cao lần nữa, đúng là Dabinett và Evans. “Làm khá lắm!” Frost gân họng hô to. Tiện tay tiếp nhận ống phóng tên lửa mà Facey vứt xuống, Frost cho ngay Villanueva một pháo.
Villanueva kêu quai quái nhảy lên, khó khăn lắm mới tránh được. Cùng một thời gian, ba người Haby, Knight và John đã đánh tới.
Với tư cách binh sĩ sở trường chiến đấu, ba người này phối hợp hết sức xuất sắc, cùng một lúc phát động công kích Villanueva từ ba góc độ khác nhau.
Ba chiếc dao găm quân đội sắc bén phân biệt đâm vào trước ngực trái, bụng phải và sau lưng Villanueva, sau đó đồng thời rút đao lui về phía sau. Loại dao găm quân đội chuyên dụng này, lưỡi đao có ba cạnh, một khi đâm vào thể người, sẽ không cách nào khép lại miệng máu. Nếu là trên địa cầu, bị dao găm quân đội chọc như vậy, theo một đống không khí rót vào, người bình thường thậm chí sẽ tử vong tại chỗ. Villanueva dĩ nhiên không phải người bình thường, nhưng bị ba chiếc dao găm quân đội chọc một phát như vậy, tổn thương thực cũng không nhẹ. Lúc trước lão bị Thiết Quyền Xung Kích đánh trúng, sau lại bị Tự Mình Hại Mình cắn trả, công kích đạn tên lửa tuy bị Trận Đao Hộ Thể ngăn lại, nhưng vẫn vẫn bị dính chút ít ảnh hướng, giờ lại bị dao găm quân đội thụi cho ba cái, thương thế đã không nhẹ.
Frost tranh thủ cơ hội ra tay, liên tục nổ súng vào Villanueva, đạn Xuyên Giáp, đạn lửa, hết viên này đến viên khác không cần tiền bắn vào thân thể Villanueva.
Villanueva nhịn đau nhảy lên, lúc này đã không còn muốn chiến đấu, thầm nghĩ mau chóng rời đi. Không ngờ ba gã binh sĩ cận chiến đột nhiên nhào tới lần nữa, Haby ôm lấy tay trái của lão, Knight ôm lấy tay phải của lão, còn John thì ôm lấy hai chân của lão. Ba người kéo căng lấy Villanueva, biến lão thành bia ngắm cho Frost xạ kích, đồng thời ba chiếc dao găm quân đội vẫn không ngừng huy động, lần lượt chọc ra từng lỗ máu kinh khủng trên người lão.
Villanueva cuồng hô thành tiếng: “Cứu ta!” Tiếng thét này là quăng về phía Thanh phu nhân.
Không nghĩ tới Thanh phu nhân chỉ nhìn lão một cái rồi quay đầu rời đi.
Đám hải tặc cho tới bây giờ vẫn vô tình, ai cũng sẽ không vì ai bị bỏ rơi phía sau mà ở lại tử chiến.
Chỉ là bà ta muốn đi, lại có người không nguyện ý buông tha bà.
Lính nhảy dù Gambell đột nhiên lao tới, hai tay giơ lên, một chiêu Quả Cầu Băng Sương đánh về phía Thanh phu nhân.
Thanh phu nhân hú lên quái dị, lui nhanh về phía sau, tên hải tặc hộ vệ còn lại cầm kiếm đâm vào băng cầu. Quả Cầu Băng Sương hóa thành vụn băng đầy trời, bao phủ lấy cả hai.
Tên hải tặc cầm kiếm chỉ cảm thấy thân thể nặng trĩu, dưới chân bỗng cộm lên. Gã nguyên bản chính là hảo thủ khoái công nhanh nhẹn, hiệu quả giảm tốc độ chưa hẳn ảnh hưởng người khác bao nhiêu, nhưng lại là trí mạng với gã, chớ nói chi thương tổn kèm theo của Quả Cầu Băng Sương.
Frost đúng lúc quay người lại, ống phóng rốc-két nhắm ngay Thanh phu nhân, lại là một pháo oanh tới.
Thanh phu nhân kêu to nhảy lên, hải tặc cầm kiếm kia lại chậm mất một nhịp, bị đạn tên lửa đánh trúng, tại chỗ hóa thành huyết nhục phiêu lãng đầy trời.
Chỉ là Thanh phu nhân vừa nhảy lên cao, lại phát hiện một bóng người phía trên đang cấp tốc rơi xuống ngay mình, cư nhiên là Facey.
Gã được Dabinett và Evans đưa đến không trung, đúng vào lúc này buông ra, đối diện Thanh phu nhân đập tới. “Ôi không!” Thanh phu nhân phát ra tiếng kêu la tuyệt vọng.
Thân thể to tướng của Facey đã ầm ầm rơi xuống, nện ngay người Thanh phu nhân, hung hăng đè bà ta xuống đất.
Rầm!
Thanh phu nhân nặng nề rơi xuống, phun máu tươi đầy mặt Facey. Bất quá bà ta cũng thực hung ác, khẽ vươn tay bóp cổ Facey, Facey cuồng trợn trắng mắt, vậy mà kiên cường trở tay bóp lại cổ Thanh phu nhân.
Frost lấy ra súng lục tử vong, ném cho Gambell: “Xử bà ta đi!” “Rõ!” Tiếp nhận súng lục tử vong, Gambell vọt tới bên người Thanh phu nhân, đứng ngay trên đầu hô một câu: “Tiện nhân, chết đi!” Tiếng súng vang lên! “Binh sĩ triệu hoán của ngươi giết chết vua hải tặc Thái Bình Dương Thanh phu nhân…” “Binh sĩ triệu hoán của ngươi giết chết vua hải tặc biển Adriatic Villanueva…” Từng tiếng nhắc nhở rơi vào tai Thẩm Dịch, Thẩm Dịch thở ra một ngụm trọc khí thật dài.
Hắn biết rõ, từ thời khắc này, binh sĩ lính dù của hắn đã chính thức trưởng thành.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...