Vô Sỉ Yêu Anh


Trên bụng người đàn ông bây giờ đều là dâm thủy̠ của Dụ Hoan, anh là người mắc bệnh sạch sẽ, nhưng bây giờ lại hoàn toàn không thèm để ý đến chuyện đó, chỉ hung hăng đâm sâu vào thân thể cô.

Dụ Hoan run rẩy, bật khóc nức nở.

“Hu hu hụ..

Thầy ơi...!Thầy tha cho em...!Em không chịu được nữa rồi...”

Dụ Hoan nằm ngửa trên bàn, hai chân bị người đàn ông giữ chặt, dương vật to lớn không ngừng ra ra vào vào trong tiểu huyệt sưng đỏ.

“Không chịu được cũng phải chịu, tôi sẽ đâm xuyên qua bụng em ”

Đôi mắt của người đàn ông đỏ rực, anh cầm lấy tay cô đặt lên phần bụng dưới trắng trẻo.

Dương vật của anh điên cuồng đâm vào sâu bên trong cô, phần bụng dưới của Dụ Hoan lập tức nhô lên, hiện ra hình dáng của dương vật.

Dụ Hoan bị dọa sợ, cô cảm thấy bụng mình thực sự sắp bị xuyên thủng rồi.

Cô khóc lóc thảm thiết, cố gắng cầu xin tha thứ.

“Hu hu hụ..


Thầy ơi, đừng mà...!Em thực sự không chịu nổi nữa...!Thầy tha cho em đi...!Em không muốn bị đụ chết đâụ..

Hu hu hụ..”

Phương Thành Vũ phát hiện ra mình thích nhìn Dụ Hoan khóc, cô khóc càng thảm thiết thì anh càng thấy thoải mái.

Dương vật điên cuồng di chuyển trong tiểu huyệt phấn nột, đột nhiên chọc tới một điểm nào đó.

Dụ Hoan giống như một con cá, lập tức cong người lên, sợ hãi hét lớn.

“A a a...”

Sắc mặt Phương Thành Vũ trở nên âm trầm, anh biết mình đã chạm đến điểm G của Dụ Hoan, thế là cứ liên tục chọc vào chỗ đó.

Khoáı cảm quá mạnh, Dụ Hoan mới nếm thử tình du͙c không bao lâu, làm sao có thể chịu được khoáı cảm này.

Chưa tới hai phút đồng hồ, cô đã bị anh chơi cho lên cao trào.

Phương Thành Vũ lại chưa xi nhê gì, sau khi Dụ Hoan lên cao trào lần nữa, anh nắm lấy vòng eo thon của cô, hung hăng chuyển động mấy trăm cái, sau đó bắn tinh dich vào sâu trong tử cung của cô.


Chờ Phương Thành Vũ bắn tinh thì Dụ Hoan cũng đã lên cao trào bốn năm lần.

Bây giờ, cả người cô xụi lơ, đầu óc trống rỗng, thân thể run rẩy, bắt đầu khóc thút thít.

Người đàn ông bắn tinh xong thì rút dương vật ra khỏi tiểu huyệt của cô, lấy khăn giấy trong túi lau sạch sẽ dương vật của mình rồi mặc quần tử tế.

Anh thản nhiên nói với cô “Giờ nghỉ trưa sắp kết thúc rồi, chuẩn bị về đi học thôi.”

Nói xong, anh ném túi khăn giấy còn lại lên bụng Dụ Hoan, chỉnh lại quần áo rồi rời đi.

Cánh cửa nhà kho mở ra rồi lại đóng lại, Dụ Hoan nằm trên chiếc bàn lạnh lẽo một lúc mới chậm rãi đứng lên, cầm lấy khăn giấy lau sạch sẽ hạ thể của mình.

Tiểu huyệt của cô sưng tấy lên, chạm nhẹ một cái cũng đau đớn vô cùng.

Cô cố gắng chịu đau, lau chùi sạch sẽ, sau đó nhặt quần áo trên đất lên, chậm rãi mặc vào.

Dọn dẹp xong xuôi, cô vịn vào tường, khập khiễng đi ra khỏi nhà kho.

Tiểu huyệt bị chơi tới mức sưng tấy, mỗi bước đi của cô lại khiến hai mép âm hộ ma sát đến khó chịụ Cảm giác lúc này vừa đau vừa ngứa, lại còn nóng bỏng, khiến Dụ Hoan chỉ muốn ngâm mình trong nước.

Nhưng sắp đến giờ học buổi chiều rồi, cô cũng không dám chậm trễ, chỉ có thể cố gắng chịu đau mà lê lết vào lớp.

Dụ Hoan không trách Phương Thành Vũ, dù sao thì cô cũng là người chủ động dụ dỗ anh, quyến rũ anh làm t̠ình với mình, đây là cô tự làm tự chịụ

Cô cố nén đau đớn, làm ra vẻ vô cùng tự nhiên đi vào trong lớp, vừa vặn lúc chuông vào lớp vang lên.

Tôn Tiểu Ngọc ngồi cùng bàn khẽ chọc chọc cánh tay cô, hỏi nhỏ “Cậu sao thế? Tư thế đi không được tự nhiên, ngã à?”


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận