"Chuyện này anh nhất định phải làm thật tốt! Vân Trạch, tôi tin anh!"
Lăng Ngạo mới vừa tới gần nơi này, liền nghe thấy mấy chữ cuối cùng phát ra từ miệng Lam Duê!
Vân Trạch, tôi tin anh!
Tức thì, gương mặt vốn dĩ đông lạnh như băng đá, ngay lập lức đen kịt!
"Lăng thủ lĩnh rất thích đứng góc tường nghe ngóng người khác?" Hầu như là khi anh vừa tiến đến gần, trong tích tắc, Vân Trạch liền lịch sự xuất hiện ngay trước mặt anh, trong tay nắm lấy một khẩu súng lục màu đen, mang trên mặt nụ cười ôn hòa ấm áp!
Đây là lần thứ hai có người dùng súng chỉ vào đầu anh!
Lần đầu tiên là Lam Duê, lần thứ hai cũng là vì cô!
Lạnh lùng quét mắt nhìn anh một cái, Lăng Ngạo cũng không để ý tới khẩu súng đang chỉa vào mình, trực tiếp đi về phía bên người Lam Duê, mãn nguyện dựa vào!
Lam Duê nhíu mày nhìn về phía vị khách không mời mà đến này, khẽ phất tay, Vân Trạch lập tức thu hồi súng, kính cẩn rời khỏi nơi đây!
"Tìm tôi có việc?" Một loại tư thế đứng dựa vào đã lâu, khó tránh khỏi sẽ có chút mệt mỏi, Lam Duê liền đổi sang một tư thế khác. Dáng vẻ tùy ý, chẳng có điểm nào là không ổn!
Đây đại khái là lần đầu tiên đối mặt một cách nghiêm túc, trên người không ngừng tỏa ra khí lạnh, tuyệt đối không phải là sợ phụ nữ!
Bất quá, điều này cũng khó trách, dù sao Lam Duê không phải là người tốt lành gì để chọc vào. Nhưng bản thân cả hai đều là đế vương, há lại đi e ngại lẫn nhau!
Tròng mắt đen của Lăng Ngạo không ngừng đảo qua đảo lại, hình như đang rối rắm cái gì! Nhưng rất nhanh liền lấy lại bình tĩnh, nhìn về phía Lam Duê, dường như ánh mắt có chút khác thường.
Thường xuyên tiếp xúc với đủ các loại người mang nhiều chiếc mặt nạ khác nhau, dĩ nhiên Lam Duê nhìn người rất chuẩn xác! Tuy nhiên vào thời điểm đối mặt với Lăng Ngạo, lại phát hiện, người này và cô đều là một loại người, giấu giếm tâm tư rất sâu, khiến người ta không thể nào đoán ra được.
"Lam Duê!" Âm thanh trầm thấp nhưng cũng đầy từ tính phát ra từ khóe môi anh, hơi vang vọng trong không gian nhỏ hẹp của khoang máy bay! Dáng vẻ tựa như vừa hạ quyết tâm làm chuyện gì đó. Ánh mắt Lăng Ngạo vốn dĩ còn đang mơ hồ, vào lúc này cũng trở nên kiên định: "Tôi có chút thích em rồi!" (QA: *tỏ tình, bớ người ta*)
Làm đế vương đã nhiều năm, quyết đoán sát phạt, một khi đã quyết định chuyện gì, cũng không cho phép có chút do dự! Dường như anh đã thấu hiểu được trái tim mình, rõ ràng dứt khoát, không dài dòng dây dưa, thẳng thắn nói cho đối phương biết.
Làm như vậy, đương nhiên cũng là vì để lấy được sự đáp trả của đối phương!
Lam Duê đã gặp qua rất nhiều loại người tai to mặt lớn, xông pha trong mưa bom lửa đạn không biết bao nhiêu lần. Huống chi còn đứng trên đỉnh thế giới, chỉ cần một cái phất tay là có thể quyết định sống chết của người khác, thậm chí….
Được rồi, dù là như vậy, cũng không tránh khỏi việc cô nghe được câu nói này mà sững sờ!
"Khụ khụ khụ!" Vuốt cổ họng bị chính mình làm sặc, rõ ràng cho thấy, Lam Duê tựa như vừa mới từ trong cú sốc lấy lại tinh thần!
Thử nghĩ một chút, một người là đối thủ sống mái với mình suốt nhiều năm, bất thình lình ở địa điểm không thích hợp thế này, lại nói ra lời không phải lúc, ai có thể phản ứng kịp!
"Lăng thủ lĩnh thật là biết nói đùa!” Lam Duê vừa lấy lại bình tĩnh, tầm mắt hơi hạ xuống,khóe môi giương lên nụ cười xa lạ!
"Lăng Ngạo!" Hàng chân mày rậm nhíu lại, Lăng Ngạo không vui mím môi nói! Hiện tại anh rất không thích cô gọi mình như vậy. Trước kia thì không sao, còn bây giờ, cô gọi thế này khiến anh cảm thấy hai người bọn họ như đang đấu đá lẫn nhau!
Lam Duê ngờ vực nhíu mày, đứng thẳng người, lúc đi ngang qua bên cạnh anh, lạnh nhạt nói: “Lời mới vừa rồi, coi như tôi chưa nghe thấy. Lăng thủ lĩnh nên quay về nghỉ ngơi một chút cho tỉnh táo đi!”
"Tôi rất tỉnh táo!" Giữ chặt lấy cổ tay của Lam Duê đang muốn rời khỏi, nét mặt của Lăng Ngạo bỗng trở nên nghiêm túc khó nói thành lời! Từ trước đến nay anh làm việc cực kỳ cẩn thận, một khi đã đưa ra quyết định, chắc chắn đã có tính toán kỹ càng!
Lam Duê quay đầu nhìn về phía anh, nụ cười trên mặt đã sớm tắt, cổ tay bị nắm, cũng không bày ra bất kỳ biểu hiện gì. Nhìn trực diện vào khuôn mặt tuấn mỹ của anh, nhưng tiếc thay lại là một người đàn ông tàn nhẫn lạnh lùng. Khóe miệng bất chợt nâng lên nụ cười nhàn nhạt: "Một khi đã như vậy, Lăng Ngạo, anh phải hiểu rõ, nếu tôi đã đón nhận, thì tuyệt đối không cho phép có sự phản bội! Nếu như để tôi biết bên cạnh anh còn có người phụ nữ khác, vậy cũng đừng trách tôi trở mặt vô tình!!”
Nếu như đây chỉ là một trò chơi giữa những người đứng đầu với nhau, trên thực tế, cô cũng không có người tán gẫu, không ngại cùng anh vui đùa một chút!
Nhưng mà, cho dù chỉ là chơi đùa, một khi đã là người của cô, cô tuyệt đối không cho phép phản bội mình!
"Tốt!" Không chút nào do dự, Lăng Ngạo rất dứt khoát đồng ý cái điều kiện kia! Dù sao đi nữa, trên thế giới này, chỉ có một Lam Duê mà thôi. Ít nhất là hiện tại anh rất yêu thích người phụ nữ trước mặt. Mặc dù chưa đến mức chết cũng không từ, nhưng lại vô cùng yêu thích!
Anh và cô cùng là một loại người, một khi đã đồng ý chuyện gì, thì trong khoảng thời gian đó, nếu như đối phương dám phản bội lại mình, như vậy, hậu quả cực kỳ nghiêm trọng!
"Nói như vậy, chuyện này rất tốt!" Gật đầu một cái, có lẽ đây là một quyết định đối với nhà họ Lam, lợi mà vô hại! Ha ha ha!
Thấy khóe môi cô chợt nâng lên nụ cười mê hoặc lòng người, gương mặt nguội lạnh của Lăng Ngạo thoáng qua nụ cười thản nhiên: “Em bây giờ đã là người của tôi, không phải tôi nên được hưởng một chút quyền lợi sao?”
Dứt lời, chợt cúi đầu, cứng rắn hôn lên làn môi anh đào mê người!
Lam Duê chỉ hơi sửng sốt một chút, sau đó mi mắt khẽ khép lại, nghiêm túc hưởng thụ nụ hôn này......
Thời điểm bọn họ trở lại trước mặt của mọi người lần nữa, nét mặt cả hai đều cực kỳ tự nhiên, căn bản là không nhìn ra bất kỳ sơ hở nào!
Nhưng rất nhanh sau đó, biểu hiện của đám người kia tựa như vừa mới phát hiện ra vùng đất mới, trợn to hai mắt, không dám tin nhìn chủ nhân của bọn họ!
Được rồi, ngủ thật ra thì không có gì đáng nói! Nhưng tại sao Lam đương gia lại ngủ tự nhiên như vậy? Thì coi như là ngủ tự nhiên đi nữa, thế nào lại tựa đầu vào trên vai Lăng thủ lĩnh? Đã dựa vào thì chớ, vì sao Lăng thủ lĩnh lại nghiêm mặt ôm người trong ngực?
Đám người bọn họ chau mặt nhìn nhau, có lẽ là trong khoảng thời gian này khá mệt mỏi, cho nên bị xuất hiện ảo giác!
Ngay sau đó, điện thoại của Vân Trạch vang lên. Nhạy cảm nhận được ánh mắt bén nhọn của Lăng Ngạo phóng tới mình, Vân Trạch mặt không đổi sắc, mở điện thoại ra, đi đến nơi khác nghe máy!
Điện thoại mới vừa tắt, nét mặt Vân Trạch có chút khó coi đi đến bên cạnh Lam Duê đang ngủ say!
"Lam chủ!"
Chỉ mới vừa nhẹ nhàng gọi, vốn dĩ Lam Duê cũng ngủ không quen, liền nhanh chóng mở mắt! Đối với tình huống mình đang vùi trong ngực Lăng Ngạo, chỉ hơi sửng sốt một chút, ngay sao đó liền phản ứng kịp! Nét mặt thản nhiên ngồi dậy, nhìn sang Vân Trạch!
Vân Trạch hiểu rõ nhất thói quen của cô, nếu như không có chuyện gì quan trọng, anh tuyệt đối sẽ không nhằm vào lúc cô đang nghỉ ngơi mà đi quấy rầy!
Vân Trạch đến gần bên tai, thì thầm mấy câu, lập tức, gương mặt vốn còn đang uể oải của Lam Duê chợt trở nên rất khó coi!
Đôi mắt nguy hiểm khép lại, gân xanh trên trán nổi lên, rõ ràng là đang nổi giận thật sự!
Đối với động tác thân mật vừa rồi giữa Vân Trạch và Lam Duê, Lăng Ngạo ở một bên hậm hực nheo mắt lại, nhưng cũng không đưa ra bất kỳ hành động nào!
Đây là lần đầu tiên Lam Duê tức giận như thế, ít nhất là lần đầu tiên Lăng Ngạo chứng kiến! Sau nhiều năm đối đầu, cho dù có ai nói cô như thế nào, thì từ trước đến nay vẫn giữ nụ cười vô cảm, không nhìn ra được chút tâm tình!
Nhưng mà biểu cảm lần này biến hóa rõ ràng như vậy, quả thật khiến Lăng Ngạo hết sức bất ngờ!
Dù sao hiện tại Vân Trạch vẫn là người của cô, anh không có quyền ngăn cản!
Nhưng chính mắt nhìn thấy sắc mặt khác thường, khó coi của Lam Duê, Lăng Ngạo thoáng chút ngạc nhiên. Rốt cuộc là chuyện gì lại khiến Lam đương gia rất ít khi thu hồi nét mặt tươi cười, lại nhanh chóng biến sắc như vậy?
"Lập tức thay đổi phương hướng, tôi muốn nhanh chóng trở về Las Vegas!"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...