Võ Phu


"Yêu khí nồng nặc tràn ngập đại điện, sắc mặt thiếu nữ chợt trở nên nhợt nhạt.
Trái lại, thiếu niên áo đen lại tràn đầy hưng phấn, hắn đã chờ đợi cả đêm, cuối cùng cũng có chuyển biến.
Ngay sau đó, một luồng khí đỏ thẫm cuồn cuộn cuốn theo gió tuyết ập vào đại điện, hiện ra trước mặt hai người.

Theo sau làn khói đỏ thẫm tan dần, dung mạo thật sự của yêu vật cũng lộ ra trước mặt hai người.
Đó là một con yêu vật vô cùng xấu xí, toàn thân đỏ như máu, được bao phủ bởi lớp vảy cứng, phát ra ánh sáng đỏ sẫm.

Bốn chân của nó mọc ra những chiếc móng vuốt sắc nhọn đáng sợ.
Nhìn con yêu vật xấu xí kia, ánh mắt thiếu niên áo đen bỗng chốc sáng rực.
Còn thiếu nữ, sắc mặt nàng đã mất hết huyết sắc, trắng bệch như tờ giấy.
Nhìn thấy con Huyết Yêu này, nàng biết rằng Tống bá bá và những hộ vệ kia chắc chắn đã...
Trong khi đó, con Huyết Yêu trông vô cùng hung dữ kia sau khi nhìn thấy thiếu nữ, ánh mắt nó hiện lên vẻ thỏa mãn.


Khí huyết của thiếu nữ trước mặt này tuyệt đối là ngon lành nhất mà nó từng gặp, chỉ cần ngửi thôi cũng đủ khiến nó cảm thấy thoải mái vô cùng.
Nếu ăn được nàng ta, tu vi của nó chắc chắn sẽ tăng lên một tầng cao mới, đến lúc đó, việc hóa thành hình người sẽ không còn xa vời nữa!
Nhưng rất nhanh, nó đã chú ý đến thiếu niên áo đen đang ngồi bên đống lửa.
Và thanh đao bên hông hắn.
Thanh đao kia rất ngắn, chỉ bằng một nửa so với những thanh đại đao của Đại Lương.
Một thanh đao bị gãy!
Trong nháy mắt, Huyết Yêu lập tức nhớ đến một truyền thuyết đang lan truyền ở vùng này.
Đúng lúc nó nhìn về phía thiếu niên, thiếu niên cũng đang mỉm cười nhìn nó.
Huyết Yêu lập tức cảm thấy lạnh sống lưng, kinh hãi hét lên: ""Là ngươi?!""
Thiếu niên áo đen đứng dậy, nhìn con Huyết Yêu, vừa cười vừa nói: ""Tất nhiên là ta rồi.""
Chỉ với một câu nói ấy, Huyết Yêu lập tức xác định được thân phận của thiếu niên áo đen, sắc mặt nó trở nên khó coi tột độ.
Nói xong, thiếu niên áo đen háo hức xoa xoa tay, nói: ""Nói cho ta biết, đồng bọn của ngươi đang ẩn náu ở đâu?""
Vẻ mặt của thiếu niên áo đen lúc này khiến Huyết Yêu vô cùng tức giận, nhưng nó lại không dám tiến lên nữa bước, chỉ có thể dùng đôi mắt đỏ ngầu liếc nhìn xung quanh, trong lòng đã nảy sinh ý định bỏ chạy.
Mặc dù nó vẫn rất thèm muốn khí huyết của thiếu nữ, nhưng nó biết rõ, với sự xuất hiện của thiếu niên áo đen này, điều nó cần làm bây giờ là bảo toàn tính mạng.
Hành động không che giấu ý đồ của Huyết Yêu đã bị thiếu niên áo đen nhìn thấu.

Hắn nhướng mày, cười nói: ""Muốn chạy? Thử xem sao?""
Lời vừa dứt, Huyết Yêu há to miệng, phun ra một búng huyết vụ độc, yêu khí cuồn cuộn khiến cả đại điện rung chuyển.
Thực lực của con Huyết Yêu này vốn đã rất mạnh, nếu không thì Tống lão tiên sinh cũng sẽ không dễ dàng bỏ mạng như vậy.

Giờ phút này nó đột nhiên ra tay, yêu khí bùng phát mạnh mẽ đến mức khó ai có thể tưởng tượng nổi.

Thiếu niên áo đen nhìn luồng yêu khí kia, gật gù ra vẻ hài lòng.

Sau đó, hắn hít một hơi thật sâu, hai chân dang rộng, siết chặt nắm đấm.
Cả người hắn lúc này như một cây cung đã được kéo căng tới giới hạn.
""Phá!""
Một quyền giáng xuống, luồng khí đỏ thẫm kia lập tức bị đánh tan.
Tóc mai thiếu niên bay loạn, trông hắn lúc này giống như một con hung thú biến hình.

Y phục đen kịt không thể che giấu nổi khí thế đáng sợ toát ra từ trên người hắn.

Sức mạnh kinh người ấy khiến gió tuyết ngoài kia cũng phải tán loạn.
Huyết Yêu vừa mới thoát ra khỏi đại điện liền bị nắm đấm ấy giáng trúng, toàn thân nó lập tức nổ tung, máu thịt văng tung toé trên mặt tuyết trắng xoá, không rõ còn sống hay chết.
Lúc này thiếu nữ mới có thể nhìn rõ hình dáng của thiếu niên áo đen.

Hắn đã đứng ở cửa đại điện.
Mái tóc đen nhánh của hắn bay loạn trong gió.

Bóng lưng cao lớn ấy in vào mắt thiếu nữ, khiến nàng không khỏi sững sờ.
Nàng chưa từng thấy một thiếu niên nào như vậy.
Thiếu niên nhảy lên bệ đá cao ngất của lư hương cổ kính đã bị tuyết phủ trắng xóa.
Thanh đao đã được tra vào vỏ, tiếp tục được treo ở bên hông.
Huyết Yêu nằm trên mặt đất, ánh mắt nhìn thiếu niên tràn đầy oán hận.
""Nhìn ta làm gì? Bộ dạng này của ngươi giống như mình mới là nạn nhân vậy?""
Thiếu niên áo đen thản nhiên nhìn con Huyết Yêu.
""Nơi này không phải là địa bàn của ngươi, tại sao ngươi lại ở đây?!""
Biết rõ truyền thuyết kia, Huyết Yêu đương nhiên không dám đến gần vùng đất cấm kỵ nọ, nhưng nơi này cách huyện thành vẫn còn một khoảng cách khá xa, tại sao thiếu niên áo đen lại xuất hiện ở đây?
""Săn bắt.""
Thiếu niên áo đen có chút đau đầu, lại có chút cảm thán, hắn vươn tay xoa xoa trán mình, nghiêm túc nói: ""Nếu các ngươi không đến huyện thành, thì ta chỉ có thể tự mình đi tìm các ngươi thôi."""


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận