" Haizz, một đứa nằm trong bệnh viện không biết chừng nào mới tỉnh, hai đứa còn lại thì bất trị, anh muốn sau này con của chúng ta là những đứa ngoan ngoãn, hiền lành và lanh lợi."
Hiền lành? Hoài Phương nghe ông ta nói mà muốn cười to, hiền như ông, chắc tôi không dám.
" Em không dám đâu, vợ anh dữ lắm, nếu bà ấy mà biết, chắc giết em chết."
" Con mụ điên đó à? Bà đó mà dám làm tổn thương em, thì không xong với anh đâu. Bảo bối, em đừng lo, đến khi em mang thai, anh sẽ lặp tức mang em đến biệt thự của anh, chỗ đó có bãi biển thoáng mát, vui vẻ yên bình, cũng là biệt thự anh dành riêng cho chúng ta. Con chúng ta sẽ được nuôi lớn ở đó, không bị ai làm phiền.", vừa nói Đinh Mậu vừa khắc họa bằng tay cho Hoài Phương xem.
Cô giả bộ vui mừng vừa lo lắng nhìn ông ta:" Thật sao, nhưng mà anh sẽ ít đến đó, không có anh, em sẽ rất sợ, sẽ rất nhớ anh."
Đinh Mậu nghe cô nói mà cười ha hả vui vẻ, biến thái vỗ mông cô vài cái an ủi:" Bảo bối, anh sẽ không bỏ em, em chịu khó trong khoảng thời gian này, anh dụ dỗ bà ta đưa toàn bộ tài sản còn lại cho anh, sau đó anh sẽ quay về bên em, được không?"
Nói tới đây ông ta cho tay trượt vào khu vực tuyệt trần xoa xoa nắn nắn. Hoài Phương làm sao có thể thoát khỏi kích thích lớn này, ngâm nga bùng nịu
" Ưm...đáng ghét, đúng là đồ đáng ghét."
" Haha, bảo bối, em làm sao mà nói anh như thế, nói anh nghe thử xem nào.", càng nói ông ta càng gia tăng chiêu trò hơn, cùng một lúc nhận quá nhiều sự tập kích, cô làm sao có thể chống chế nổi, cuối cũng cũng phải đầu hàng.
" Ông xã, em không chịu nổi nữa."
" Hửm...em gọi anh là cái gì? Em gọi lại lần nữa xem."
" Ông xã." tưởng mình lỡ lời làm Đinh Mậu không vui, nhìn vào mắt ông ta nhỏ nhẹ gọi lại.
" Tiểu yêu tinh, em đúng là tiểu yêu tinh chuyên đi hút hồn phách của anh. Cho em sướng đến chết.", vừa nói xong ông ta dồn sức đâm sâu vào cơ thể của Hoài Phương.
Khoái cảm cùng cực khiến cô cong eo hưởng ứng, miệng nhỏ kêu những âm thanh rên rỉ đáng yêu khiến Đinh Mậu yêu thích không rời.
Không biết bao nhiêu lâu mới kết thúc. Đinh Mậu yêu thương ôm Hoài Phương chìm vào giấc ngủ ngon.
_________
Cũng cùng lúc này Đinh Đinh vừa mới đóng phim về. Nhiều ngày không nghỉ ngơi đàng hoàng nên bây giờ đầu óc rất nhức, cộng với lúc nãy uống bia với đoàn phim nữa.
" Từ Hi, em có thuốc nhức đầu không?" thằng nhóc này là nhân viên trang điểm riêng của cô, hôm nay chị Mia bận bàn bạc hợp đồng mới và Tuyết Lâm cũng bận trở về Anh có chút chuyện.
Nên bây giờ chỉ còn có cô và Từ Hi. Chỉ là, không ngờ giữa đường xe tự nhiên lại bị chết máy.
" Em không có đem, chị đợi một chút nhé, để em sửa xe lại rồi em sẽ mua giúp chị."
" Ừm, nhanh lên."
Nhưng Từ Hi xuống xe kiểm tra một vòng, cũng không biết rốt cuộc bị hỏng ở đâu, nơi này cách tiệm thuốc không xa, lái xe cũng chỉ tầm mười mấy phút, cậu ngẩng lên nhìn xung quanh, lại chẳng có ai cả.
Từ Hi luống cuống, nói với Đinh Đinh còn đang ở trong xe:"Chị...chị ơi...... Xe bị chết máy rồi, em không biết sửa......."
" Em có gọi người tới giúp chưa?"
" Dạ rồi, em mới vừa gọi xong, nhưng mà chị, em thấy có chiếc xe lúc nãy đi theo sát mình, nó dừng lại ở đằng kia rồi ạ."
Đinh Đinh mở mắt, mọi thứ trước mắt đều quay cuồng, mới đầu cô còn tưởng là do quá mệt, nhưng hiện tại, với kinh nghiệm bao năm sống trong nguy hiểm, Đinh Đinh đang mê man cũng cảm thấy có gì đó bất thường ở đây.
Thì ra là bị chuốc rượu, cô chửi một tiếng:" Con mẹ nó, bị hại rồi." Vừa nói cô vừa cố gắng ấn vào lòng bàn tay.
Từ Hi sửng sốt: "Chị.... Chị bị sao thế?"
Đinh Đinh ôm lấy cái đầu đang không tỉnh táo của mình, nói: "Có người bỏ thuốc vào bia, tiểu Từ, em chạy đi kêu người trước đi...nhanh."
" Chị...vậy còn chị thì sao?"
" Chị còn biết võ, nên em đi trước kêu người đến giúp chị, nhanh lên.", nói đến đây cô vừa đẩy Từ Hi, vừa nhìn vào kính chiếu hậu, thấy bọn nó đang tiếng lại gần, khoảng 4 đứa.
" Chị, chị phải bình an, em sẽ quay lại để bảo vệ chị."
Từ Hi hoảng loạn, cậu chưa từng gặp chuyện thế này bao giờ, nhưng từ trước tới nay Đinh Đinh bảo gì thì cậu sẽ nghe thế, cậu vội vàng chạy đi kêu cứu.
Đinh Đinh có thể đoán ra được người đang muốn đối phó với cô là ai, không là Đinh Ngọc thì cũng là Tạ Tranh chứ, chỉ là Đinh Đinh không ngờ bọn họ sẽ ra tay nhanh như vậy.
Cắn mạnh vào đầu lưỡi, cơn đau buốt cùng máu tươi kích thích trí não cô trở nên tỉnh táo. Cầm lấy chai dầu gội khô, lảo đảo bước ra khỏi xe.
Chứng kiến từng tên tiến đến đối diện, bình tĩnh cởi chiếc áo khoác vứt xuống đất. Bọn chúng bị cô làm cho chảy nước dãi thèm thuồng, một tên mở miệng nói:
" Chà...cô em có thân hình thật là quyến rũ thật đấy, nếu cô em đi theo bọn anh tối nay, bọn anh sẽ tha chết cho cô em, được không nào?" ba tên còn lại nghe vậy cũng cười dâm đãng hùa theo.
" Ây...tiếng chó sủa ở đâu thế nhỉ? Ki ki ki.", Đinh Đinh giả bộ nhìn dáo dát xung quanh tìm kiếm, vừa ngoáy tai. Chính hành động này trực tiếp chọc điên bọn chúng.
" Mẹ nó, mày nói ai là chó, con này tao cho mày chết. Tụi bây đánh nó cho tao"
" Yaaaaa...."
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...