" Bốp..." một cái tát hạ xuống khuôn mặt của Đinh Đinh. Âm thanh đó to lớn đến nỗi, William và Hắc Thần đều đằng xa nghe thấy.
Hai người lo lắng liền nhanh nhẹn chạy đến. Vừa tới đã thấy mọi người đều tụ tập thành một đám đông.
Nhanh chóng chen người vào, thấy được tình huống như thế này
" Mẹ kế..." giọng nói nghe nhàng, nhỏ nhẹ yếu ớt, một bên má bị đánh được cô một tay che lại, cái tát mạnh đến nỗi khóe miệng của cô chảy một giọt máu.
" Cô làm gì đánh con bé, trời ơi bà ta đánh con bé đến như thế này luôn nè, mọi người nhìn đi." bà dì A la toáng lên, quay phần mặt bị đánh đến sưng phù cho mọi người xem.
" Đúng vậy, bà ta đeo sợi dây chuyền giả mà cứ huênh hoang như đồ thật, không nhờ con bé thì tụi tôi bị bà ta lừa rồi. Mọi người ở đây nãy giờ cũng thấy mà, đúng không? " bà dì B cũng nói to lên.
Tất cả mọi người ở đây đều gật đầu nói đúng, nên cũng lộ biểu cảm khinh thường hướng đến Nhật Trang.
Nhật Trang bị nhiều ánh mắt như vậy chiếu vào người, cơn giận càng thêm tăng cao.
Không còn biết đến cái gì, xông vào định tóm lấy Đinh Đinh lôi ra, nhưng không thành, bị hai người đàn ông phía sau tóm lấy, trụ chặt.
" Con khốn, tao giết mày. Các người bỏ tôi ra, bỏ ra, BỎ RA..", Nhật Trang thân cô thế cô vùng vẫy không ngừng, muốn thoát khỏi hai người đàn ông này.
Lúc này đây, Đinh Mậu mới xuất hiện, thấy vợ mình điên khùng la hét đến khàn giọng. Nhìn qua đây lại thấy Đinh Đinh ôm mặt khóc thút thít, được hội bà dì bảo vệ.
Không hiểu chuyện gì xảy ra, mở giọng hỏi:" Có chuyện gì vậy?"
" Anh nên hỏi vợ của anh, định lừa bọn tôi, cũng may nhờ đứa bé này ở nói cho bọn tôi biết. Còn bị vợ anh điên lên đánh một cái. Hừ, đúng là người đời có câu, mấy đời dì ghẻ lại thương con chồng. Ghê tởm." bà dì A, vừa nói bàn tay vừa thương xót mà nhẹ nhàng sờ bên mặt sưng đỏ.
" Sít..." Đinh Đinh thật sự bị đau, hít hà một cái, hội bà dì vừa thương, nhưng không thể bỏ qua mà kẻ tung người hứng.
Làm cho câu chuyện này càng thêm lan rộng.
" Trời ơi, khuôn mặt xinh đẹp, lại bị đánh đến như vậy, tội cho con bé. Thôi, anh Đinh, bọn tôi vui không nổi nữa, đi về đây. Mắc công lại nhìn thấy con rắn độc." nói xong bà dì B kéo Đinh Đinh ra về.
" Tôi cũng về...tôi cũng về..." hàng loạt lời cáo từ đều vang lên, người người tấp nập rời khỏi hoa viên, lên xe về.
Giờ đây cả dinh thự to lớn, chỉ còn lại những bàn thức ăn chưa vơi nhiều. Bữa tiếc tốt đẹp như thế này, lại bị phá nát.
Đinh Mậu tức giận phừng phừng, giáng cho Nhật Trang cái bạt tai.
" Mày xem,mày làm gì bữa tiệc của tao rồi nè. Con khốn này." Khánh hàng của ông, đối tác của ông, tất cả ông dày công chuẩn bị đều bị con mụ điên này phá hư.
" Tại con khốn kia kìa, từ đầu nó đi vào là tôi biết có điều không hay rồi. Cũng tại ông không đuổi nó đi,thì mọi chuyện nó không tới dường này." Nhật Trang đau đớn ôm một bên mặt, cãi lại lời.
" Con mẹ nó, ở lại dọn hậu quả của cô đi. Phiền phức."
______
" Con gái, các dì cảm ơn con, không có con bọn dì đã bị gạt." bà dì A dịu dàng nói, ánh mắt trìu mến nhìn cô.
" Không có gì đâu ạ. Con cũng có mục đích của con, chỉ tiện giúp đỡ thôi mà."
" Hà...dù sao bọn dì cũng cảm ơn con, khuôn mặt xinh đẹp mà bị đánh đến như vậy, thật tội cho con quá."
" Không sao đâu ạ. Vài ngày sẽ khỏi thôi. Trời cũng đã tối rồi, các dì về trước nhé...Taxi..."
" Ừm được rồi, con cũng về nhé." hội bà dì nhìn Đinh Đinh thương xót, bọn họ và mẹ của Đinh Đinh từng là bạn học rất thân.
Nhưng khi cô ấy xảy ra chuyện, không có một ai bên cạnh. Sau khi mẹ Đinh Đinh mất đi, trong lòng mọi người đều cánh cánh hồ thẹn và có lỗi trong lòng.
Nay lại được con gái nhỏ của cô ấy giúp một lần, muốn bù đắp là điều đầu tiên muốn làm.
" Con gái, cho cô số điện thoại của con được hay không?" bà dì A nhỏ nhẹ hỏi sợ là bị từ chối.
" Dạ được, đây ạ. ***.****.***.."
" A, cảm ơn con...tạm biệt." giọng nói tràn ngập sự vui mừng, leo lên xe ngồi còn cố hạ kính xe xuống, vẫy tay chào.
Đinh Đinh nhìn tình cảnh này, vui vẻ cười tươi mắt. Nhưng cười quá lại chạm đến vết thương:" Sít.."
" Artemis, em không nên hành hạ bản thân mình như thế chứ." William xót ca nhìn khuôn mặt của Đinh Đinh, không quên cốc lên đầu cô một cái đau nhớ đời.
" A, cũng đáng mà, hihi, nhưng sao đổi cách xưng hô vậy?"
" Tai về sau, sẽ có nhiều người gọi em là Đinh Đinh, anh chỉ muốn độc nhất vô nhị..." Artemis là cái tên chỉ có anh gọi, và anh chỉ muốn một mình anh kêu nó, chỉ là tham lam chiếm hữu một thứ nhỏ nhặt.
" Haha, được thôi, về sau chỉ mình anh kêu cái tên này.", vừa nói cô vừa vô tư khoát tay William cười tươi.
Hành động này nhanh chóng lọt vào mắt của Hắc Thần, khoé môi giựt giựt, cơn thịnh nộ sắp bùng nổ.
" A, Hắc tổng mới có bạn gái mới à? Chúc mừng ngài nha."...
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...