Vợ Ơi Đừng Đi Nữa! Anh Sai Rồi!
Không cần bọn họ gọi món, ông chú trực tiếp bưng bê món ăn lên và đưa vào phòng riêng, Dương Họa Y nếm thứ, hương vị cũng không tệ, cô vừa nhâm nhi đồ ăn vừa nói chuyện phiếm với Hà Dĩ Phong.
“Nhan Từ Khuynh gân đây bận việc gì sao? Tôi luôn cảm thấy anh ấy có chuyện gì đó rất bận rộn”
“Trợ lý Lưu ở công ty thì nói rất mập mờ.
Anh lớn lên cùng Nhan Từ Khuynh.
Anh có biết anh ấy dạo này có chuyện gì không?”
Ban đầu, Hà Dĩ Phong khá vui vẻ, nhưng ngay khi Dương Họa Y hỏi về tình hình hiện tại của Nhan Từ Khuynh, Hà Dĩ Phong đã hơi chạnh lòng.
Nhưng sau khi suy nghĩ kỹ càng, anh ta cũng không có gì phải phiên lòng.
Dương Họa Y và Nhan Từ Khuynh là vợ chồng, lo.
lảng cho nhau là chuyện bình thường.
Anh ta thậm chí không đủ tư cách để ghen.
Nhận ra điều này, Hà Dĩ Phong đột nhiên chán ăn, xúc cơm lên cũng không thế ăn nổi.
“Em ngày nào cũng ngủ cùng giường với cậu ấy, em mà không biết thì tôi làm sao mà biết được”
Nhìn thẩy ánh mắt của Dương Họa Y có chút ám đạm, nhưng không nhìn ra được sự mất mát của cô, ngay sau đó anh ta vội vàng nói: “Được rồi, em ăn nhiều một chút, bớt nghĩ ngợi đi, cậu ấy có thể dùng tính mạng bảo vệ em, nhất định sẽ không làm tổn thương em”
“Nhưng tôi luôn cảm thấy không yên tâm”
Tải app truyện hola đọc giúp nhóm nhé!
Và cảm giác không yên tâm này càng trở nên mạnh mẽ hơn theo thời gian.
Hà Dĩ Phong chọc vào bát cơm, đột nhiên ngẩng đầu lên hỏi: “Có phải em đến cái kia không? Nên gần đây em thường xuyên cáu kinh sao?”
“Không có” Cô cười không nổi, cô không biết nên khen anh ta có hiếu biết về sinh lý phụ nữ không.
Kể từ khi mẹ của Nhan Từ Khuynh nói chuyện với anh xong, ngoài mặt Nhan Từ Khuynh có vẻ bình tĩnh, nhưng cô có thể thấy rắng anh đang lo làng.
Dương Họa Y luôn cảm thấy giữa Nhan Từ Khuynh và mẹ của anh có một cuộc giao dịch bí mật.
Cô không thể kìm được mà nói với Hà Dĩ Phong về việc Hoàng Ánh bảo bọn họ phải ly hôn “Được rồi, em không cần phải lo lãng như vậy.
Nếu nhà họ Nhan bắt Nhan Từ Khuynh phải ly hôn với em, em cũng đừng lo lăng, vản còn tôi đây mà, đúng không?” Hà Dĩ Phong cười xấu xa: “Tôi sẽ tiếp nhận em”
“Hà Dĩ Phong…” Dương Họa Y thở dài.
Thấy cô cau mày, anh ta vội vàng đối lời: “Em nghiêm túc như vậy làm gì, tôi chỉ đùa giỡn một chút thôi.
Tôi vân còn Dương Minh Nguyệt kia mà.”
Nói đến cô gái không bình thường Dương Minh Nguyệt, Dương Họa Y không khỏi nở nụ cười “Minh Nguyệt thật sự rất tốt, anh đừng để em ấy thất vọng”
Hà Dĩ Phong sờ sờ mũi của mình: “Tôi sẽ cố gảng hết sức, sẽ cố gảng hết sức…”
Cặp đôi giả vờ, thì làm sao mà thất vọng được.
Vốn dĩ kéo lê Minh Nguyệt xuống nước là để có thể bên cạnh Dương Họa Y, nhưng bây giờ xem ra cô ấy không có tác dụng gì.
Nhìn thấy Dương Họa Y, nhịp tim của anh ta văn sẽ không kiểm soát được.
Anh ta thực sự xong rồi..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...