Vợ Ơi Đừng Đi Nữa! Anh Sai Rồi!
Cô gái tên Dương Tuyết Nhi kia tùy tiện tìm một phòng cất hành lý xong lại đi ra, cô ta xấu hổ cười với Hoàng Ánh.
Hoàng Ánh càng nhìn càng thích, ngoäc ngoäc cô ta, Dương Tuyết Nhi nhẹ bước đến bên cạnh bà: “Tuyết Nhi, sau này con cứ ở lại đây chăm sóc hai người bọn họ giống như ở nhà chăm sóc dì vậy.”
Đột nhiên khuôn mặt Dương Tuyết Nhi đỏ ửng, cô ta cẩn thận nhìn Nhan Từ Khuynh, lại nhìn Dương Họa Y, rồi nhỏ giọng hỏi: “Có tiện không ạ?”
“Con bé ngốc, con làm ở đâu chẳng phải là làm, ở đây cũng vậy, có cái gì mà không tiện chứ”
Hoàng Ánh lại không coi ai ra gì mà an ủi mấy câu, lúc này mới khiến cho.Dương Tuyết Nhi đang xấu hổ ổn định tinh thần lại.
Dương Tuyết Nhi là cháu gái của má Trần, má Trần đã đi nên Hoàng Ánh luôn cảm thấy bên cạnh thiếu người.
Đúng lúc Dương Tuyết Nhi chưa thi lên đại học, luôn làm giúp việc cho người ta ở hành phố Hà Nội thì bà suy nghĩ một chút rồi sau đó dẫn Dương Tuyết Nhí về nhà họ Lăng.
Hoàng Ánh đã gặp Dương Tuyết Nhi khi còn bé, nhớ lại khi còn bé, cô ta đã vô cùng khéo léo, đến khi trưởng thành vẫn như thế nên trong lòng bà cảm thấy rất dễ chịu.
Bà cho rằng Dương Họa Y cũng sế giống như: trước kia, là dáng vẻ lúc đầu.
Nhưng từng hành động của Dương Họa Y trong ba năm rưỡi ngắn ngủi đã tát một bạt tai vào mặt bà thật mạnh.
Vi thế, Hoàng Ánh thà để cho cô gái ngây thơ như thế đến ở lại bên cạnh con trai mình chứ tuyệt đối không thể cho phép loại người như Dương Họa Y quấy rối tinh thần của con trai bà nữa.
Sau khi Hoàng Ánh rời đi, Dương Tuyết Nhi thật sự ở lại.
Cô ta ngây ngốc đứng ở đó một lúc, thỉnh thoảng còn liếc nhìn trộm Nhan Từ Khuynh, hai má đột nhiên ửng hồng, bộ dạng e thẹn nhút nhát làm cho người ta cảm thấy rất đáng yêu.
Dương Tuyết Nhi cũng không ngờ dì Nhan sẽ mang cô ta đến đây để đến “hầu hạ” tổng giám đốc Lâm.
Cả nhà tải app truyệnhola của nhóm đọc nhiều nhiều nhé!
€ô ta luôn nghĩ răng tổng giám đốc Nhan là một người mà chỉ có thể nhìn thấy trên tivi hoặc ở trên các trang báo, trang mạng xã hội.
Vậy mà bây giờ lại có thể được gặp ở ngoài đời, cô ta vô cùng mừng rỡ kích động.
“Tổng giám đốc Lâm, bây giờ tôi đi chuẩn bị cơm trưa nhé? Hai người thích ăn gì để tôi đi chuẩn bị” Tuy Dương Tuyết Nhi học không được giỏi nhưng cô ta rất giỏi làm việc nhà.
Vì để được làm người giúp việc cấp cao, cô ta còn đi học nấu ăn mất nửa năm nên đồ ăn làm ra khá ngon Nhan Từ Khuynh còn không thèm liếc cô ta một cái, kéo Dương Họa Y rời đi.
Dương Tuyết Nhi ngượng ngùng đứng ở đó.
Sau khi nghe những lời Hà Dĩ Phong nói hôm qua, Dương Minh Nguyệt trăn trọc không ngủ được, trong lòng cảm thấy vô cùng buồn bã.
©ô ấy vẫn luôn coi Dương Họa Y là hình mẫu lý tưởng, nhưng không ngờ Dương Họa Y chỉ có vẻ ngoài xinh đẹp, còn cuộc đời lại vô cùng lận đận.
Đúng là hồng nhan bạc phận, trời ghét người tài mà.
Mới sáng sớm cô ấy đã thức dậy, kéo Hà Dĩ Phong đi dạo một vòng siêu thị rồi chạy ra chợ mua thêm ít rau.
Hôm nay cô ấy muốn làm một bàn cơm trưa thật to và phong phú.
Hậu quả của việc mua quá nhiều đồ nên đã đến muộn.
Lúc Dương Minh Nguyệt và Hà Dĩ Phong đến Phong Linh Đàm thì đã gần-mười một giờ.
Cô ấy vội vàng chạy vào phòng bếp thì đã thấy ở đó có một người con gái đang nấu cơm rồi.
Mặc dù cô gái kia không được xinh đẹp cho lắm những khí chất rất mềm mại, khiến cho người khác có cảm giác vô cùng thoải mái khi gặp mặt lần đầu tiên..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...