Vợ Ơi Đừng Đi Nữa! Anh Sai Rồi!
Dương Họa Y ngồi xổm xuống, cầm tờ báo cáo lên xem.
Ở bên trên là một loạt các thuật ngữ chuyên môn được.
“Em không có.” Cô siết chặt tờ báo cáo trong tay, bình tĩnh nhìn anh: “Em không biết tại sao báo cáo xét nghiệm lại như thế này, nhưng em thực sự không hề uống thuốc tránh thai.”
“Sự thật đang ð ngay trước mắt, cho dù em có phủ nhận thì dù sao cũng nên tìm một lý do tốt hơn.”
Nhan Từ Khuynh gần như không thề kiểm chế được cảm xúc của mình, những đường gân nồi rõ trên cổ anh: “Dương Họa Y, anh vốn cho rằng những trả giá của anh có thể làm em rung động, thật không ngỡ người rung động lại chỉ có mình anh.
Em không muốn có con thì có thể nói thằng với anh, không cần phải lén lút uống thuốc tránh thai như vậy!”
Cơ thề của cô vốn đã lạnh lại uống nhiều thuốc tránh thai thật sự rất dễ xảy ra chuyện!
“Em không có uống thuốc tránh thai” Dương Họa Y không hiểu tại sao báo cáo xét nghiệm lại như vậy.
Nhưng cô thật sự là chưa từng uống, cô cũng rất cố gắng phối hợp với anh mỗi lần ân ái, là vì cô cũng muốn có một đứa con.
Có con thì cuộc hôn nhân này mới càng bền chặt và trọn vẹn.
Ngay cả khi, trong tương lai cuộc hôn nhân của họ có sụp sổ thí ít nhất cô cũng đã từng cố gắng không hối tiếc.
Nhan Từ Khuynh cười một cách mïa mai, lầm bẩm hỏi: “Dương Họa Y, chẳng lẽ anh nhìn nhầm em?”
“Anh không tin em.” Dương Họa Y lạnh lùng nói ra sự thật này.
Cô ngừng một chút, rồi kéo lấy tay anh, mắt đối mắt nhìn anh không có gì đề thanh minh cho bản thân.
“Chúng ta đi xét nghiệm lần nữa đi, em thật sự không uống thuốc tránh thai.
“Có thể là hôm nay em không uống” Anh cười lạnh, hất tay cô ra, mờ cửa rồi bước đi.
“Nhan Từ Khuynh!”
Anh không quay đầu lại, cũng không kêu người tặng đồ đến để lấy lòng cô như lần trước.
Dương Họa Y ngồi trên ghế sô pha, nhìn đống bừa bộn khắp sàn nhà, cười chua xót.
Anh lúc nào cùng trách cô không tin anh, nhưng anh lại không hề tin tưởng cô?
Thuốc tránh thai.
Chỉ ba từ đó đã phá vỡ niềm tin của anh, tình yêu của Nhan Từ Khuynh thực ra cũng không hơn là bao.
Dương Họa Y mờ mắt nhìn một cách mỡ mịt, nước mắt đã lâu chưa xuất hiện chảy dài, lăn hai bên má.
Cô lau đi, gạt bỏ nước mắt khẽ mỉm cười.
Không sao, tuỳ theo ý anh là được.
Chẳng phải cô đã sớm chuẩn bị cho điều tôi tệ nhất rồi sao? Không cần phải đào sâu thêm làm gì cả.
Sau khi Nhan Từ Khuynh rời đi, suốt ba ngày liền anh đều không trờ về.
Dương Họa Y không gọi điện cho anh, cũng không đến tập đoàn Nhan Thị tìm anh vì cảm thấy không cần thiết.
Hai người Nhan vào cảnh chiến tranh lạnh, không ai chịu cúi đầu trước.
Nhưng ngày hôm sau, Nhan Từ Khuynh đã hối hận.
không phải chỉ là một đứa trẻ sao, muốn lúc nào sinh thì sinh cũng được mà?
Hơn nữa, nếu tâm trạng của người mẹ không tốt có thể sẽ ảnh hường đến sự phát triển của em bé trong bụng.
Trước hết hãy tạm gác chuyện của đứa bé sang một bên, đợi đến khi Dương Họa Y muốn sinh con rồi hãng đem chuyện này ra nói..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...