Vợ Ơi! Anh Xin Lỗi!
Ngày hạnh phúc nhất của anh và cô cũng đến. Cô lại một lần nữa mặc một bộ váy trắng tinh, lấp lánh sánh vai cùng anh trong bộ vest đen lịch lãm bước lên thánh đường nơi sẽ chứng giám cho sự khởi đầu hạnh phúc của anh và cô. Hôm nay, T.Hoàng cũng một bộ vest trắng làm rễ phụ cùng con của Ny Ny làm dâu phu trong chiếc váy hồng phấn xinh xinh. Bé Lan Anh.
Cô ko thể hiểu nỗi đây là lần thứ 2 mặc áo cưới nhưng sao lòng cô vẫn cứ hồi hộp ko yên như ngày đầu.
Anh cũng ko khác gì cô thậy sự anh ko thể suy nghĩ gì cả, trong anh lại có một nỗi lo, nỗi buồn xen lẫn trong tâm trí anh nhìn gương mặt anh tú của anh hiện lên vài nét lo sợ ân hận.
Ai cũng vui vì anh và cô vượt qua bao nhiêu sóng gió nhưng đến bây giờ họ đã hạnh phúc có lẽ sẽ là mãi mãi.
Nhạc lên!!khúc nhạc bất hũ trong một ngày cưới của ai đó. Anh nắm chặt tay cô từ từ thước lên lễ đường, T.Hoàng và Lan Anh là dâu phụ đi sau cô và anh.
Anh và cô đứng đó mắt chạm mắt đối diện cầm tay nhau nghe lời tuyên hứa của cha
-"Anh Vương Tuấn Anh có đồng ý lấy cô Hạ Tiểu Di làm vợ dù ốm đau, bệnh tật, nghè khó"
-Con đồng ý" anh có phần hạnh phúc
-" Cô Hạ Tiểu Di có đồng ý lấy anh Vương Tuấn Anh làm chồng dù ôm đau,bệnh tật,nghèo khó"
- Con đồng ý
-Có ai không đồng ý với cuộc hôn nhân của cặp đôi này ko ak- Nếu ko ai thì Xin Chúa ban ơn của đôi vợ chồng yêu nhau được...
"TÔI PHẢN ĐỐI"
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...