Cố gia.
Bạch Tử Hân cầm que thử thai hai vạch trên tay, trong mắt không giấu được vẻ đắc ý.
Cô ta vội vàng chạy đến phòng của Cố Đình Bắc để báo tin mừng cho hắn biết.
Vừa đặt chân vào phòng, không ngờ lại nhìn thấy cảnh Diệp Tú Nhi sắc mặt lo lắng đứng bên cạnh Cố Đình Bắc, biểu cảm của Cố Đình Bắc lúc này vô cùng khó coi.
Bạch Tử Hân không nghĩ nhiều, chỉ cho là Diệp Tú Nhi chọc giận hắn, vừa vặn, đây lại là cơ hội tốt cho cô ta.
Cô ta chạy đến, ôm lấy Cố Đình Bắc từ phía sau, cầm que thử thai hai vạch quơ quơ trước mặt hắn, giọng nói không che dấu được vui mừng:
"Anh Đình Bắc, em có thai rồi!"
Cố Đình Bắc quay đầu lại, sau đó!
"Chát.
"
Trên mặt Bạch Tử Hân hằn lên 5 ngón tay của hắn, cô ta trợn tròn mắt, không thể tin nổi:
"Anh Đình Bắc! sao anh lại đánh em?"
Cố Đình Bắc không nói gì, mở laptop ra, nhấn mở một clip.
Bạch Tử Hân sau khi nhìn thấy cảnh trong clip thì sững sờ.
Trên màn hình ghi lại toàn bộ quá trình cô ta tính kế để Cố Đình Bắc lên giường với mình.
Không thể nào! Rõ ràng trong căn phòng kia không hề có camera giám sát! Cô ta đã quan sát mấy ngày liền, sau khi đã chắc chắn mới dám hành động cơ mà!
Bạch Tử Hân biết, trước đoạn clip này, cô ta có nói gì cũng vô dụng, chỉ đành quỳ xuống cầu xin Cố Đình Bắc:
"Đình Bắc ca ca, em xin lỗi! Là vì em quá yêu anh nên em mới làm như thế, nhưng anh xem, bây giờ trong bụng em đã mang thai đứa con của anh, anh có thể vì nó mà tha thứ cho em một lần không? Cầu xin anh!"
Cố Đình Bắc nghe cô ta nhắc đến đứa con trong bụng, sắc mặt càng khó coi hơn.
May mà có Diệp Tú Nhi phát hiện sớm, nếu không hắn đã bị Bạch Tử Hân lừa đổ vỏ cho thằng đàn ông khác rồi!
Hắn quay đầu lại, ngồi xuống bàn làm việc, sau đó lại nhấn mở một đoạn clip khác, cầm máy tính đặt trước mặt Bạch Tử Hân, ép cô ta xem.
Trong clip, Bạch Tử Hân trên người không có một mảnh vải, nằm dưới thân của một người đàn ông, người đàn ông kia không ngừng chuyển động thân thể, tiếng rên rỉ của cô ta từ trong máy tính truyền ra khắp căn phòng.
Bạch Tử Hân sắc mặt tái mét, đây là đoạn clip của cô ta và gã bạn trai cũ, nhưng làm sao Cố Đình Bắc lại có được nó?
Cố Đình Bắc nhìn vẻ mặt cô ta biến hoá không ngừng, hắn nhếch môi cười trào phúng, nâng cằm cô ta lên bóp mạnh, nói:
"Sao nào? Cô có dám đảm bảo đứa con trong bụng cô là của tôi không hả?"
Bạch Tử Hân từ nhỏ đến lớn đều được nuông chiều, chưa bao giờ bị sỉ nhục như vậy, sau khi nghe hắn nói xong, cô ta giận điên lên, vứt bỏ hình tượng ngọt ngào đáng yêu trước đó, hét vào mặt Cố Đình Bắc:
"Anh dám hỏi như vậy ư? Đứa con này là của anh, anh dám chối bỏ nó sao? Nếu anh không tin thì đợi 9 tháng nữa tôi sinh nó ra rồi đi xét nghiệm ADN, xem xem nó là con của ai.
"
Cố Đình Bắc nghe cô ta nói xong, hơi do dự, nếu như đứa con này thật sự là của hắn! Nếu như hắn có một đứa con, vậy thì gia sản Cố gia sẽ hoàn toàn thuộc về hắn, Cố Trì cũng không còn cơ hội cạnh tranh nữa.
Nghĩ như vậy, hắn buông Bạch Tử Hân ra, đẩy mạnh cô ta xuống đất.
"Tôi cho cô thời gian 9 tháng, nếu như đứa con sinh ra không phải là của tôi thì tôi sẽ cho cô biết tay.
Nói xong, hắn xoay lưng bước đi, không thèm nhìn lại.
Diệp Tú Nhi chờ Cố Đình Bắc đi được một đoạn xa mới bước đến trước mặt Bạch Tử Hân, ghé sát vào tai cô ta, thì thầm:
"Bạch Tử Hân, đây là món quà đầu tiên mà tôi tặng cô, thời gian còn dài, cô cứ từ từ mà hưởng thụ.
"
Bạch Tử Hân nhìn bóng lưng Diệp Tú Nhi rời đi, trong mắt chứa đầy oán hận.
Màn kịch ngày hôm nay, hoá ra là do Diệp Tú Nhi sắp xếp.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...