Vợ Nhỏ Cuối Cùng Em Đã Lớn!
“Hôm nay có ánh nắng mặt trời rồi, thời tiết không tồi, các con đi lên thị trấn dạo vài vòng đi.
Còn đường trên núi vẫn phải đợi một thời gian nữa mới đi được, nếu như chiều nay không đi được thì phải chờ đến ngày mai.”
“Có muốn đi dạo không?” Cố Gia Huy nhìn cô.
Cô nghĩ ngợi một hồi, nếu như đã đến rồi, hơn nữa hiện giờ cũng chưa thể lên núi thắp hương vậy thì đi xung quanh thị trấn xem một chút cũng được.
Thị trấn ở chỗ này có rất nhiều cảnh đẹp, mang đậm phong vị cổ xưa, cả một con đường dài đều bày bán các loại đồ vật hay đồ ăn đặc sản ở đây.
Cô cũng muốn đi xung quanh xem xem vì thế liền gật đầu đồng ý.
Ngô Ưu nhìn thấy cảnh tượng này mà không khỏi có chút tức giận.
Tai sao lại phải hỏi ý kiến của cô? Tốt nhất là cô đừng có đi, đi rồi còn làm cho người khác chướng mắt.
Nhưng cô ta lại ngại không dám từ chối, muốn cô ta đưa một cái bóng đèn theo thì cô ta đưa đi vậy, đợi chút nữa cô ta sẽ cho cô biết khó mà rút lui.
Sau khi mấy người bọn họ ăn cơm xong liền đi lên thị trấn ở cách đây không xa.
Ở chỗ đó có rất nhiều người, vô cùng náo nhiệt, hai bên đường còn bày bán trà ướp hoa, nấm, ngoài ra còn bán cả diều giấy và một số đồ thủ công nữa.
Có rất nhiều thứ đồ chơi hiếm có kỳ lạ mà Hứa Minh Tâm chưa bao giờ được nhìn thấy.
Ngô Ưu giống như một hướng dẫn viên du lịch, nói này nói kia.
Cố Gia Huy căn bản chẳng có tâm tình nào muốn nghe tiếp nữa, tầm mắt của anh vẫn luôn đặt trên người Hứa Minh Tâm, chú ý đến từng cử chỉ hành động của cô.
Trong lòng anh đang cảm thấy rất bất lực, anh biết Ngô Ưu có ý với anh nhưng Hứa Minh Tâm lại không hề lo lång một chút nào, nhìn thấy đồ ăn là không chịu đi nữa, trong lòng còn ôm một đống đồ ăn vặt.
Kẹo hồ lô thủ công, sữa chua đặc, đồ chơi làm từ đường hình tôn ngộ không…
Cô còn đang bận chết đi được, căn bản chẳng thèm nhìn anh lấy một cái.
Anh hận không thể đánh vào mông cô một cái thật đau, rồi bảo cô lấy phong thái của một người vợ mà giữ chặt lấy anh.
“Hứa Minh Tâm chúng ta đi cùng nhau đi, đợi lúc nữa còn cùng nhau trở về nữa”
“Không sao, không sao đâu, chỗ này cũng chỉ có một con đường thôi mà, hai người muốn làm gì thì cứ làm đi để tôi tùy tiện đi xem một chút.
Nếu như chút nữa đi lạc nhau rồi thì tôi sẽ tự đi về, sẽ không xảy ra chuyện gì đâu.”
Anh có thể ép cô vào tường rồi hung hăng hôn một trận không?
Những lời này là lời mà cô nên nói hay sao?
Cô bảo anh và Ngô Ưu đi cùng với nhau còn cô đi ăn sao?
Cố Gia Huy còn đang định nói gì đó thì Ngô Ưu đã nói, “AnhGia Huy, không phải anh muốn đi thắp hương sao? Ở phía trước có bán hoa tươi, chúng ta qua đó mua một chút đi.”
“Ừ.” Cố Gia Huy nhìn cửa hàng phía trước một cái rồi gật đầu, sau đó nhìn về hướng Hứa Minh Tâm đang đứng, nói, “Em ở lại đây đợi anh, anh đi mua ít trái cây và hoa tươi rồi về ngay.”
“Ừ, ừ, anh đi đi!”
“Không được chạy lung tung đâu đấy, nghe rõ chưa?”
Anh sợ cô không nghe lời nên còn đặc biệt nhấn mạnh giọng điệu.
“Biết rồi mà!”
Hứa Minh Tâm đang ăn kẹo hồ lô, ra sức gật đầu..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...