Vợ Nhỏ Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Ôn Mạc Ngôn nói từng chữ một, cảm giác vô cùng chân thành.
Ôn Thư Hàn nghe xong thì rơi vào im lặng, thật sự là cô còn đang định chế nhạo Ôn Mạc Ngôn.
Xã hội bây giờ vẫn còn nhưng người chân thật như vậy sao? Nói trắng ra là những người ngốc, bản thân đối xử chân thành với người khác nhưng chưa chắc đã nhận lại được sự chân thành của đối phương.
Vậy mà không ngờ Ôn Mạc Ngôn lại có những suy nghĩ như vậy.
Những lời cười nhạo lên đến miệng rồi nhưng cô vẫn không nói ra.
Từ trước đến giờ cô nói chuyện không biết khách sáo nhưng lần này cô thật sự không nhẫn tâm đả kích Ôn Mạc Ngôn.
“Có lẽ chị anh bây giờ không cần sự chăm sóc của anh nữa đúng không? Bây giờ anh hoàn toàn có thể sống cuộc sống của một cậu chủ mà?”
“Nhưng đã quen vậy rồi.”
Đã nhiều năm như vậy, Ôn Mạc Ngôn từ lâu đã quen vậy.
Anh không thích về nhà, mà lại thích chạy đến chỗ của Ôn Thanh Vân.
Ôn Mạc Ngôn cũng quen với việc sống một mình ở bên ngoài, có chuyện gì cũng tự mình xử lý.
Làm như vậy có cảm giác thật hơn, cảm giác như mình có thể tự nắm giữ vận mệnh của mình, không cần làm một con rối đi trên dây.
“Máy hút mùi cứ để đó đi, tôi không biết nấu ăn lắm.
Lúc cuối năm xe của tôi bị hỏng, đi sửa mấy lần mà cũng không được, có lẽ sắp đình công thật rồi.
Anh đưa tôi đến một nơi này được không, tiện đường mua ít rượu thuốc luôn.
“Được… được..
em chờ một chút..”
Ôn Mạc Ngôn chỉ quay lại nhìn Bạch Thư Hân một cái mà đã bắt đầu nói lắp.
Ôn Mạc Ngôn cũng cảm thấy ngượng, anh thật sự không biết chuyện nói lắp của mình vậy là thế nào.
Rõ ràng lúc không nhìn thì nói năng lưu loát, còn vừa nhìn một cái thì cái lưỡi lại không phát âm ra được bình thường.
Ôn Mạc Ngôn cầm chìa khóa xe, rồi hai người cùng xuất phát.
Đi qua tiệm thuốc, cô mua một ít rượu thuốc.
Cuối cùng chiếc xe dừng ở nơi cô định để.
Là trung tâm luyện võ Taekwondo Thái Hoành cao 15 tầng.
Cô vào thang máy, đi thẳng lên tầng 15.
Ôn Mạc Ngôn nhìn thấy mấy chữ Taekwondo thì hiểu ngay ra mục đích của Bạch Thư Hân đến đây để làm gì.
Không lẽ cô định báo thù cho anh sao, dù sao ba tên kia cũng có ý định làm nhục cô.
Cô đẩy cửa bước vào, cô lễ tân trước cửa nhìn thấy bọn họ thì mỉm cười: “Xin chào hai người, hai người đến học Taekwondo sao?”
“Không, tôi đến tìm người.
Lưu Nam, Đổng Thần, Cát Dương ba người này có ở đây không?”
“Có ạ, bọn họ là huấn luyện viên ở chỗ chúng tôi, có lẽ bây giờ bọn họ đang dạy ở bên trong, cô có thể vào trong tìm, ở phòng số 2.”
“Được, cảm ơn cô.”
Bạch Thư Hân cười rồi nói, cô dẫn Ôn Mạc Ngôn cùng đi vào căn phòng số 2.
Ba người bọn chúng là huấn luyện viên trong cùng một tổ, thường xuyên dạy chung một lớp nên thường xuyên đi cùng nhau..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...