Vợ Nhỏ Cuối Cùng Em Đã Lớn!


“Bởi vì anh yêu em, cho nên muốn ôm em.

Khi anh ôm em, anh cảm thấy rất thỏa mãn.

Trước đây chỉ muốn báo thù cho anh hai, nên anh đã bỏ lỡ vô vàn những thứ tốt đẹp trong cuộc sống.

Trong mắt anh chỉ có thù hận, anh cảm giác bản thân chỉ sống vì thù hận mà thôi.

Nhưng bây giờ, có em bên cạnh, anh rất hạnh phúc.”
“Anh thích em nói chuyện với anh, rất huyên náo.

Anh thích nhìn em cười, rất xinh đẹp.

Anh thích em làm nũng với anh, thích em giận anh, thích nhìn em khi vui vẻ, chạy toán loạn.

Thích em bận rộn trong phòng bếp, bắt anh làm chuột bạch thử đồ ngọt em làm…”
“Nghĩ kĩ thì, thích em quá mất rồi, nhất thời không biết phải nói từ đâu.

Có em bên cạnh, anh mới cảm thấy bản thân đang sống, trái tim này mới đập từng nhịp nóng hôi hổi, chứ không phải bao trùm bởi sự tang tóc.”
“Phải làm sao đây, Hứa Minh Tâm, anh không thể rời xa em nữa rồi.”

“Rời xa em, anh không biết phải sống sao nữa.

Cho nên hãy hứa với anh, sau này đừng rời xa anh nhé, hãy ở nơi bàn tay anh có thể chạm đến ánh mắt anh có thể nhìn thấy được không?”
“Cố Gia Huy..” Nghe xong trái tim cô mềm nhũn, mũi cay cay, như sắp khóc.

“Anh đừng có mà đột nhiên bộc bạch như vậy được không, em sắp không kìm được rồi đây..”
“Đột nhiên cảm thấy cô bé của anh lớn rồi, càng ngày càng giỏi ra, anh cũng phải trở nên tốt hơn mới được, mới có thể xứng với em.”
Giọng nói Cố Gia Huy hiền hòa, lời nói uyển chuyển, du dương như tiếng đàn Piano vậy.

Cô rất cảm động.

Trên đời này chỉ có anh mới khen ngợi cô như vậy.

Thấy cô càng ngày càng giỏi, cảm thấy bản thân không xứng với cô.

Anh cho cô tất cả tự tin, giống như sống lại vậy.

Nếu không có anh thì cũng không có cô bây giờ.

Không có cô thì cũng không có anh bây giờ.


Cho nên…
Hai người là một đôi trời sinh!
Cô rung động rồi, thoát khỏi vòng ôm của anh, không nói câu gì mà hôn anh.

Cố Gia Huy cũng không hề bất ngờ, đối với việc hôn môi anh chưa bao giờ lép vế cả.

Anh rất nhanh đảo khách thành chủ, công thành chiếm đất.

Cuối cùng hai người đều thở hồng hộc.

Đầu kề đầu, mũi kề mũi, cảm nhận chân thực nhiệt độ cơ thể của đối phương, rõ ràng mà sinh động.

“Cố Gia Huy… em muốn đi tắm.”
“Ừ, anh ôm em đi, để anh mở nước nóng cho em.”
“Em muốn anh tắm cho em.”
Cô cười hì hì nói.

Cố Gia Huy nghe vậy bất đắc dĩ nhíu mày: “Sao tự nhiên lại muốn anh tắm cho em?”
“Bởi vì anh chiều em, chiều em đến mức em sắp không tự lo cho cuộc sống của mình mất rồi, tất nhiên em muốn anh tắm cho em.

Lần này… em không sợ đau đâu, nếu như anh muốn… em sẽ cho anh.”
Cô ghé vào tai anh khẽ cắn.

Cả người anh run lên.

Lời này… đúng là cám dỗ mà..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui