Vợ Nhỏ Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Cố Gia Huy đã đưa ra xe một đống rồi, lại rất mau chất thêm đống thứ hai, Cố Gia Huy nhẫn nhục chịu khó tiếp tục khuân vác.
Lúc các cô chờ đợi Cố Gia Huy, nhàm chán nhìn chung quanh một chút.
Tầng này hơn phân nửa là quân áo trẻ con.
Hứa Minh Tâm nhìn thấy rất nhiêu quần áo nhỏ, mũ nón nhỏ đáng yêu, khó mà tin được, em bé vừa mới sinh chỉ bé một chút như thế, mặc những thứ này vào, nhỏ nhỏ mềm mềm vô cùng đáng yêu.
“Nếu cô chững chạc hơn một chút, cũng có thể mua những thứ này, rất nhanh sẽ có em bé.”
“Nhưng mà… Rất đau!”
“Cái gì rất đau?”
“Chính là… Cái đó a… Đau như vậy, làm sao mà chịu được?” Hứa Minh Tâm mặt đầy tò mò hỏi.
“Khu khụ…’ Cố Yên bị đột nhiên bị câu nói của Hứa Minh Tâm làm giật mình.
Hứa Minh Tâm vội vàng vỗ vỗ sau lưng cô, nói: “Cô sao thế?”
“Cô… cô làm sao mà biết đau, chẳng lẽ cô cùng anh tôi đã…”
“Không có không có, chẳng qua là…
Thử một chút thôi, nhưng mà đau lắm.
Tôi không chịu nổi, đá anh ấy một đá.”
Cố Yên dở khóc dở cười, sao lại quay xe đến mức đó chứ? Cũng chỉ có Hứa Minh Tâm.
Cái xe này cũng không phải xe nhà trẻ, cua’ gắt thế ai mà chịu nổi.
Anh trai đáng thương của cô, con đường nô lệ vợ của anh gian nan quá thể!
“Hai người còn làm gì nữa?”
“Không có, mới tối hôm qua… Suýt chút nữa kích động, nhưng kịp thời ngăn lại.
Yên, có phải tôi bị bệnh hay không? Tại sao tôi thấy chẳng giống trên internet nói tí nào vậy?”
“Mỗi người đều có cơ địa khác nhau, có người lần đầu tiên sẽ không cảm thấy đau nhiều lắm, nhưng có người sẽ cảm thấy đau đớn vô cùng.
Cô như vậy là bình thường, nên cứ thoải mái đi.
Chẳng qua là ông anh đáng thương của tôi, còn phải tiếp tục chịu đựng!”
“Ai… Tôi cũng không biết nên làm sao nữa.
Tôi còn chưa biết phải đánh nhau trên giường thế nào nữa kìa!”
“Muốn biết?” Cố Yên hứng thú.
“Cô có cách ư?”
“Đó là đương nhiên, tôi là ai chứ, tôi là Cố Yên không gì không thể cơ mà! Tôi có mấy bộ phim giáo dục giới tính, trở về nhà chúng ta tham khảo một chút.
Nhưng… Cái này cô không được để cho anh tôi biết, anh ấy sẽ đánh chết tôi.”
“Phim giáo dục? Yên còn có phim giáo dục cơ à? Thật giỏi quá đi! Về nhà phải xem thử!”
“Chuyện nhỏ! Đồng chí đồng lòng mà!” Cố Yên cười lên.
Hứa Minh Tâm nhìn cô cười, có chút lấn cấn, tại sao cô cảm giác nụ cười này… Có vẻ rất gian manh nhỉ?
Hai cô đang lượn lờ trong tiệm, không ngờ nghe thấy thanh âm quen thuộc ở lối vào.
Lại là La Thanh Nhã cùng Hứa An Kỳ, hai người đứng ngay cửa xem quần áo sơ sinh, đoán chừng là đang chuẩn bị cho Hứa An Kỳ.
Hai người đang đang nói chuyện trên trời dưới đất, rồi nói đến hôn lễ ngày hôm qua..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...