Vợ Nhỏ Cuối Cùng Em Đã Lớn!
“Lừa em đấy, không có nhẫn.”
“Thật sao?”
“Ừ, bây giờ có phải em cảm thấy anh không chuẩn bị cơm trưa tình yêu cho em còn tốt hơn không?” Cố Gia Huy cười xấu xa nói, có chút hài hước.
Hứa Minh Tâm lúc này mới phát hiện mình bị chơi xỏ.
Cố Gia Huy anh được lắm!
“Chú ba Cố, em tức giận, anh không chuẩn bị cơm trưa tình yêu cho em thì thôi, anh còn lừa em, bây giờ ngay cả nhẫn cũng không có! Anh là đồ lừa đảo!”
Cô vừa nói xong, không ngờ Cố Gia Huy đột nhiên lại gần, môi mỏng chuẩn xác dán lên đôi môi mọng của cô.
Trong lòng Hứa Minh Tâm run lên, theo bản năng muốn đây ra, dù gì cũng đang ngồi trước mặt nhiều người.
Nhưng Cố Gia Huy giữ chặt cô, khiến cô không thể động đậy.
Anh gia tăng nụ hôn này.
Lúc cô đẩy Cố Gia Huy ra được mới thấy trên cổ có thêm một chiếc vòng, phía dưới xỏ một chiếc nhẫn.
Nhẫn?
“Đây…”
“Cơm trưa tình yêu anh chuẩn bị có ngon không?”
“Sao đột nhiên anh lại muốn đưa nhẫn cho em?”
“Nhẫn này làm theo kích cỡ ngón áp út của em, anh đã sớm chuẩn bị xong xuôi.
Nhưng bây giờ em không tiện đeo nó, anh liền treo nó trên cổ em.
Kim cương không quá lớn vì sợ em bị cướp giật, chờ đến năm em thành niên 20 tuổi, anh sẽ chuẩn bị một cái lớn hơn cho em.”
“Bồ câu… Lớn như trứng chim bồ câu sao?”
“Em biết trứng chim bồ câu?”
“Vâng, trên phim truyền hình thường xuyên chiếu cảnh mười tám cara chỉ là chút lòng thành, trứng chim bồ câu mới đứng đầu.”
“Được, vậy chuẩn bị trứng chim bồ cau.
“Vậy anh phải đưa em thêm một két sắt ngân hàng! Em muốn để dành!” Hứa Minh Tâm vội vàng nói.
Cô không biết viên kim cương đính trên nhẫn dù không lớn nhưng nó lại là viên kim cương hồng có một không hai trên thế giới, hơn nữa tính chất vô cùng tinh khiết và chất lượng rất cao.
Trong mỏ quặng chỉ có viên be bé thế này, cộng thêm cắt và đánh bóng nên mới nhỏ vậy.
Nếu anh mua một quả trứng bồ câu”, đoan chắc cũng không quý giá như cái đang đeo trên cổ của cô.
Thật ra nhẫn này đã được chuẩn bị xong từ sớm nhưng anh chưa lấy ra mà thôi.
Nếu cô đã có can đảm đi bước đầu tiên, vậy anh cũng phải nhanh chóng khóa cô nhóc này lại.
Phòng ngừa cô lại kéo thêm hai năm, thấy thêm nhiều trai đẹp rồi sau đó nhìn anh phát ngán lên, vậy thì toang rồi.
“Em đã nhận chiếc nhẫn của anh, kiếp này em là người của anh rồi.
Dù cho ở đây có bao nhiêu anh chàng đẹp trai trẻ trung thì cũng không liên quan gì đến em nữa, biết không?”
“Hóa ra đây là cái bẫy à! Anh muốn dùng cái này để trói em lại?”
“Trói em là cái này.”
Anh nắm lấy tay cô, đặt lên lồng ngực của mình.
Cách lớp áo, cô có thể cảm nhận được trái tim đang đập thình thịch của anh.
Đây là trái tim của anh.
Hứa Minh Tâm nghe được những lời có cánh đó thì gò má khẽ đỏ bừng, muốn rút tay về nhưng không thể làm được..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...