Vợ Nhỏ Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Cô ta bỗng trở nên vui vẻ, cánh tay ngó sen ôm lấy cổ anh ta rối chủ động đưa đôi môi đò mọng lên.
Cô ta chỉ đơn giản muốn hôn anh ta thôi nhưng… càng không thể cứu vãn nữa rồi.
Anh ta trở nên điên cuống hơn.
Thậm chí bắt đầu lần mò trên người cô ta…
Cô ta như nhận ra điều gì nên lập tức nhíu mày, theo bản năng muốn muốn đấy anh ta ra nhưng ma xuiquỷ khiển.
Cô ta do dự.
Cô ta không nở.
Trong lúc cô ta chần chừ thì Lệ Nghiêm đã triển khai đợt tấn công mãnh liệt.
Đêm đó thật sự rất hoang đường…
Hôm sau, Cố Yên gọi điện thoại cho Lệ Nghiêm nhưng điện thoại lại tắt máy.
Là một người lính, anh phải để máy 24/7 đợi lệnh, sao anh có thể phạm một sai lầm cơ bản như thể được chứ?
Chẳng lẽ… đã xuất hiện chuyện ngoài ý muốn gì sao?
Cố Yên hơi lo lắng nên đi một chuyển đến nhà họ Bạch, kết quả Bạch Tùng Dương nói cho cô biết tối hôm qua Lệ Nghiêm đưa Bạch Thư Hân về nhà nhưng cả đêm chưa về.
Thấy dáng điệu của Bách Tùng chẳng hề lo lắng, dường như hai anh em này qua đêm với nhau là chuyện rất bình thường.
Nhưng Cố Yên vừa nghĩ đến bộ dáng điện cuống bệnh hoạn hôm qua của Bạch Thư Hân thì trong lòng chợt thấy bắt oan,Cô vội vàng tạm biệt Bạch Tùng Dương rồi nhanh chóng lái xe đến nhà Bạch Thư Hân.
“Bạch Thư Hân, Lệ Nghiêm mở cửa!”
Cô nhấn chuông cửa nhưng bên trong không ai đáp lại.
Trái tim Cố Yên chủng xuống, gõ cửa càng lớn hơn.
Bên trong nhà, Bạch Thư Hân bị tiếng gõ cửa đánh thức.
Tối qua cô ta uống nhiều quá, cuối cùng vô thức ngủ mất.
Cô ta mờ mắt ra, lúc thấy cành tượng trước mắt mình thì trợn mắt há mồm.
Cô ta… Cô ta điên rồi sao? Tối qua, tối qua sao thế này được..
Cô ta chưa kịp nghĩ kỹ lưỡng rồi chợt sợ tiếng gõ cửa sẽ đánh thức Lệ Nghiêm.
Nom Lệ Nghiêm phải mất một lúc lâu mới có thể tỉnh dậy.
Cô ta vội vàng mặc áo khoác của Lệ Nghiêm, gắng gượng che cơ thể lõa lồ của mình lại.
Cô ta vội vàng ra mở cửa.Có Yên thấy cô ta mặc áo của Lệ Nghiêm, đôi chân trồng trong, cũng không mang giày thì đầu như ù đi.
Cô vội vàng đi vào trong, đấy Bạch Thư Hàn ra và thấy được cảnh kinh khủng kia ở phòng khách.
Lệ Nghiêm trần truồng, quần áo của hai người
họ bị ném lung tung dưới đất.
Cô sững sở tại chỗ, hồi lâu không thể bình tĩnh lại.
Lòng Bạch Thư Hân cũng như lửa đốt, tối qua cô ta thật sự bị ma nhập rối nên mới làm ra chuyện hoang đường như thế.
“Chị Yên, tôi…”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...