Có thể khiến Lệ Nghiêm sốt ruột như vậy chắc chắn bệnh không hề nhẹ.
Anh cũng là người, cũng có da có thịt, đâu phải mình đồng da sắt, sao có thể chống đỡ được chứ?
Có lẽ lần điều trị này sẽ có chút nguy hiểm.
Chỉ cần biết Cố Gia Huy và Lệ Nghiêm ở cùng nhau là cô yên tâm rồi.
Cô nhất định sẽ giúp anh bảo vệ tập đoàn Cố Linh, tuyệt đối không để kẻ xấu thực hiện được ý đồ.
Cô âm thầm nắm chặt lấy đôi tay nhỏ, cho dù sức lực cô có yếu ớt, cô cũng tuyệt đối không ngã xuống, chống đỡ tới cùng đợi tới khi Cố Gia Huy trở về.
Khi cô đang chuẩn bị xoay người rời đi thì đột nhiên lại nghĩ ra điều gì đó, nhìn về phía Khương Tuấn bằng ánh mắt phức tạp.
“Khương Tuấn, anh từng bị lợi dụng, bị lừa gạt, bị tổn thương chưa?”
Khương ThKhương Tuấn đột nhiên nghe thấy vấn đề này có chút bất ngờ, sau đó lại xua xua tay, cười cười phủ nhận.
“Tôi là người thông minh lợi hại như vậy, ai có thể lừa được tôi chứ? Tôi chính là hỏa nhãn kim tỉnh, đi theo ông chủ nhiều năm như vậy, chỉ số thông mnh lúc này đã dưới một người trên vạn người rồi!”
“Nếu thật sự có người đó thì sao?”
“Nếu có vậy thì có lẽ chính là ông chủ, không thì không ai có thể lừa gạt tôi.”
“Nếu… không phải anh ấy mà là người người, là người khác tổn thương anh, luôn luôn lừa gạt anh thì sao.”
“Không thể nào đâu!” Khương Tuấn vô tư cười, cảm thấy chuyện này đúng là nực cười, căn bản không thể xảy ra được nên liên tục xua tay.
Hứa Minh Tâm há miệng thở dốc, cuối cùng không nói thêm gì nữa, nuốt toàn bộ những lời muốn nói ngược lại vào bụng.
“Gô Minh Tâm, sao tôi lại cảm thấy cô cứ là lạ thế nào đấy, cô… có phải biết chuyện gì, nên muốn nói tôi biết?”
Khương Tuấn nghiêm nghị nhìn cô, trong lòng trở nên hồi hộp không thể giải thích được, tim như đang bị một bàn tay to lớn, giữ chặt lấy.
Vậy mà lại, có hơi khó thở.
Hứa Minh Tâm nhẹ lắc đầu nói: “Không có gì, gần đây tôi không có nghỉ ngơi tốt, nên dễ suy nghĩ lung tung ấy A” .
||||| Truyện đề cử: Đồ Đệ Xuống Núi, Vô Địch Thiên Hạ |||||
mà.
“Ra là vậy, thấy cô nghiêm túc như vậy, đúng là làm cho tôi sợ khiếp đi được!”
Khương Tuấn thở phào nhẹ nhõm, cuối cùng cũng bình tĩnh lại.
Nghĩ kỹ lại thấy mình cũng hơi chột dạ, anh ta thông minh như thế, đi theo bên cạnh Cố Gia Huy tính kế người này đến người khác, thương trường như là chiến trường vậy, anh ta đã thành tinh từ sớm rồi, thì còn có người lừa được anh ta sao chứ, nếu thật vậy thì đúng là một kì tích mà!
“Tôi còn có việc, tôi đi trước đây.”
. 0ô xoay người rời đi, lúc xoay người lại, bàn tay nhỏ bé đang giấu trong ống †ay áo rộng thùng thình, nắm chặt lại trong nháy mắt.
Bởi vì dùng quá nhiều sức, nên lòng bàn tay cũng bắt đầu đau.
Cô tìm một chỗ để ngồi xuống, yên lặng suy nghĩ lại mọi chuyện từ đâu đến cuối.
Đầu tiên là sự xuất hiện của Tạ Quế Anh, rồi sau đó lại biến mất không còn một dấu vết.
ˆMình và Cố Gia Huy giả ly hôn vào kỳ nghỉ, dường như lúc đó anh đã lo trước tính sau rồi, muốn mượn chuyện ly hôn giả để đánh lừa dư luận, thậm chí còn yêu cầu cô ký vào các giấy tờ như chuyển nhượng tài sản các loại nữa.
Hóa ra… sớm như vậy, từ sớm như vậy anh đã bắt đầu sắp xếp mọi thứ rồi.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...