Anh ta thật sự không thích ăn đồ ngọt, vị vô cùng khó chịu, rất dễ buồn nôn.
Nhưng Dương Việt thích ăn nên đành phải chịu thôi.
Sau khi ăn hết một miếng bánh, anh †a cầm bịch bánh bích quy lên, nói: “Anh mang về ăn, anh đi trước đây.”
Dương Việt rời đi, lúc lái xe ngang qua thùng rác, không chút nghĩ ngợi anh †a liền ném bịch bánh vào thùng rác.
Sự dịu dàng trên gương mặt anh ta dần nhạt đi, lộ ra cảm giác lạnh lùng.
Nhìn gương mặt tuấn tú trong gương, anh ta chậm rãi nở một nụ cười khinh thường.
Sở dĩ anh ta dùng thân phận Dương Việt là vì muốn tiếp cận Châu Vũ để hiểu rõ thói quen hằng ngày của Hứa Minh Tâm.
Mặc dù hai người họ đã ly hôn nhưng vẫn giữ mối quan hệ mật thiết.
Hiện giờ, Cố Gia Huy đã đi rời đi, nên anh ta có thể làm bất cứ điều gì mình muốn.
Về phần cô gái Hứa Minh Tâm này, lúc cần thiết thì cô vẫn là vũ khí để anh †a trả thù Cố Gia Huy.
.. Mỗi ngày anh ta đều tặng hoa tươi, anh ta quan sát thấy, Châu Vũ sẽ đem hoa đặt ở trong phòng ngủ, chỉ có cô ấy và Hứa Minh Tâm có thể vào.
Hương thơm của bó hoa kia đã được xử lý đặc biệt.
Lúc đầu, Cố Gia Huy đẩy Hứa Minh Tâm ra vì sợ cô sẽ bị đầu độc, nhưng cuối cùng anh cũng không thoát khỏi điều này.
Chỉ có điều, lúc này đây không phải là gây ảo giác mà là độc dược mãn tính.
Thuốc giải độc. Trong tay anh ta chỉ có một viên duy nhất.
Kế tiếp, cái thân phận Dương Việt này anh ta cũng có thể vứt sang một bên.
Mấy ngày tiếp theo, Châu Vũ cảm thấy không yên lòng.
Làm việc qua loa, làm vỡ nhiều đĩa sứ quý giá, còn rất ngu nCốc.
Hứa Minh Tâm đương nhiên biết sao cô ấy lại như vậy, Dương Việt vài ngày không tới nghe nói là ra nước ngoài công tác, hình như thời gian đi là rất lâu.
Châu Vũ đang đắm chìm trong sự ấm áp thì đột nhiên không thấy Dương Việt, khó giấu nỗi buồn. Dù sao vẫn là một cô gái nhỏ nên không tránh khỏi việc không thể điều chỉnh tâm lý tốt được.
Nhưng mà, Dương Việt vấn đều đặn mỗi ngày đều gửi hoa tới, thỉnh thoảng cũng có lời nhăn hoặc cuộc điện thoại.
Lúc nhận hoa là lúc cô ấy vui vẻ nhất, cô ấy cẩn thận lấy bình hoa, cắt bỏ rễ cây sau đó đặt vào trong bình bày ở ống thông gió ở phòng ngủ, hương hoa phảng phất khắp phòng.
Vì chuyện này mà cô ấy còn mua một quyển sách công nghệ để xem.
.Lúc nghỉ ngơi giữa trưa, Hứa Minh Tâm nhìn Châu Vũ hỏi: “Không ngủ trưa sao?”
“Không, sắp đến tết nguyên đán, rồi cả giao thừa nữa, em đang suy nghĩ hoạt động năm mới.”
“Em muốn hoạt động trong cửa hàng hay muốn có người cùng em đón giao thừa?” Hứa Minh Tâm không nhịn được trêu ghẹo cô.
Tâm tư của cô gái nhỏ bị phát hiện, Châu Vũ cảm thấy rất xấu hổ.
“Chị Minh Tâm!”
“Được rồi, được rồi,việc trong cửa hàng em cũng không cần quan tâm nữa, dù sao cũng không có ai nghĩ đến.
Anh ta nhiều việc, không thể tìm em, có thể hiểu được. Gia nghiệp nhà họ Dương lớn, anh ta lại là người làm chủ, cho nên tất nhiên sẽ rất bận. Anh ta không thể tìm em, thì em có thể tìm anh ta. Vé máy bay chị đã nhờ người chuẩn bị xong, địa chỉ của anh ta chị cũng đã ghi cho em, bây giờ chỉ còn em có muốn đi hay không thôi.”
“Chị Minh Tâm, chuyện này…”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...