Cho nên anh mới không quan tâm tới sống chết, biết răng anh không còn cũng sẽ có người khác chăm sóc cho cô thật tốt.
Cô nắm chặt tay lại, rồi lại chậm rãi vô lực buông ra, đột nhiên cảm thấy cả thể xác và tinh thần đều rất mệt mỏi.
Cô xoa xoa nước mắt: “Cố Gia Huy, nếu anh thật sự chết, em nhất định sẽ giống như anh nói, sống thật tốt, sau đó lấy người khác, tìm một người đàn ông tốt với em, sống tiếp quấng đời còn lại.” AC) Cố Gia Huy nghe vậy, im lặng một lúc lâu, ánh mắt giấy giua tràn đầy thống khổ.
Cô chờ đợi nhìn anh, hy vọng anh có thể mềm lòng.
Nhưng không ngờ, anh lại khẽ gật đầu.
“Nếu anh không còn nữa, em muốn lấy người khác, anh hy vọng em sẽ chọn Diên, trừ Diên ra, những người khác anh đều không yên tâm.”
Vừa dứt lời, Hứa Minh Tâm hung hăng giáng cho anh một cái tát.
Lần này, góc mặt bên trái và bên phải đặc biệt đối xứng.
“Cố Gia Huy, anh có còn là người hay không vậy, làm gì có người chồng nào bảo vợ mình đi lấy người khác, anh không thể sống cho tốt sao?”
“Anh sẽ sống thật tốt, nhưng… anh không thay đổi được, anh sợ sau này sẽ làm tổn thương em.”
Hứa Minh Tâm tức giận đến nỗi run rẩy cả người, rồi lại không chút nề hà.
Đây là Cố Gia Huy, từ lúc bắt đầu đã biết anh có tính tình quật cường, một khi đã quyết định chuyện gì thì nhất định sẽ không từ bỏ.
Vì anh hai báo thù như thế nào, bảo vệ nhà họ Cố như thế nào, lúc trước một mình cô độc, ở bên cô là phạm phải quy định cũng là như vậy.
Cô yêu tính cách trọng tình trọng nghĩa của anh, anh có trách nhiệm có quyết tâm, mang lại cho người ta cảm giác an toàn.
Anh có thể vì ngã quên thân, vì giúp người khác mà không tiếc cả mạng sống, máu chảy đầu rơi.
Nhưng… nhưng lại không nghĩ cho mình nhiều một chút.
“Cố Gia Huy, nếu anh thật sự muốn chết, không băng… chết trong tay em.
Đôi mắt cô đỏ ngầu, lạnh lùng nhìn anh.
Gẵn từng chữ một, quyết liệt và tàn Anh mím môi, chần chừ một lúc rồi mới nói một câu rõ ràng.
“Vậy anh giữ cái mạng chó của mình cho tốt, mạng của anh chính là của em.”
“DƯỢC”
Anh vẫn chỉ nói một chữ.
“Vậy hiện giờ em có thể đi rồi chứ?”
“Anh muốn ôm em.”
Giọng điệu Cố Gia Huy mềm mại, dịu dàng nói.
Hứa Minh Tâm căn bản không thể hiểu nổi tâm trạng của mình giờ phút này, cực kỳ phức tạp.
Trái tim giống như bị xé rách toạc, đau muốn chết đi.
Nhưng nghe được lời này của anh lại không khỏi mềm lòng.
“Cố Gia Huy… anh như vậy… rốt cuộc em phải làm sao bây giờ? Em ở vào tình thế tiến thoái lưỡng nan, đi không được mà không đi cũng không xong.”
“Đừng đi, đừng rời khỏi anh.”
“Nhưng anh hết lần này đến lần khác đẩy em đi, trên người em đều là gai nhọn, tất cả đều là máu… anh không nhìn thấy sao?”
“Anh dùng loại thuốc tốt nhất thế giới, chậm rãi làm tan đi. Anh cho em nếm thử sự ngọt ngào đến tận xương tủy, chậm rãi ăn mòn nó.”
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...