Vợ Nhỏ Cuối Cùng Em Đã Lớn!


Cố Yên thầm lo lắng, cũng tin tưởng chắc chắn Cố Gia Huy sẽ tìm được Hứa Minh Tâm.

Mà giờ phút này, Hứa Minh Tâm bị trói trên xe, không thể động đậy, xe đang lao nhanh vun vút ở trên đường cao tốc.

Miệng của Hứa Minh Tâm cũng bị chặn lại, bởi vì Phó Minh Tước cảm thấy ồn ào.

Cô cũng không biết vì sao Phó Minh Tước lại đột nhiên xuất còn muốn mang cô đi nơi nào đó.

Sau khi ra khỏi đường cao tốc, Phó Minh Tước dừng ở trạm phục vụ để nghỉ ngơi một lát.

Cô nức nở ư ư ở cổ họng, muốn nói chuyện, lúc này anh ta mới kéo vật lạ trong miệng cô ra.

“Uống nước không? Muốn ăn gì không?”
“Tôi…
“Muốn chạy trốn, phải không?” Phó Minh Tước thản nhiên nói.

“Tôi muốn đi vệ sinh!”
Bọn họ đã lâu không gặp, lần này gặp lại, luôn cảm thấy Phó Minh Tước có gì đó không giống với lúc trước.


Thân hình gầy đi rất nhiều, có hơi gầy gò, trong mắt phủ đầy tơ máu, giống như cả đêm không ngủ.

Sắc mặt của anh ta không quá tốt, giống như là… dã thú đang ở bờ vực sụp đổ.

Giống như dã thú sắp chết khát trong sa mạc, chỉ còn lại một chút sức lực cuối cùng.

Hoặc là, một đòn giết chết con mồi, bản thân có thể sống sót.

Hoặc là, tự lựa chọn lặng lẽ tử vong.

Bây giờ nhìn Phó Minh Tước bỗng có loại cảm giác mãnh liệt như vậy.

Anh ta là dã thú sắp chết.

Cũng là dã thú hung ác nhất trước khi chết!
“Tôi thực sự muốn đi vệ sinh, con người có ba cái gấp!”
“Tôi không ngại, xe này xong việc là có thể vứt đi”
“Không được, tôi không đi được… Vậy tôi nghẹn chết là được rồi!”

Sắc mặt cô ửng hồng mà nói.

Cô thật sự muốn đi vệ sinh, cũng muốn tìm cách nhân cơ hội để chạy trốn!
Phó Minh Tước cân nhắc một lát, không nói lời nào mà cởi sợi dây trói trên người cô ra.

Lúc anh ta đến gần, rõ ràng cô ngửi được mùi hương khói rất nồng.

Anh ta dẫn cô đến nhà vệ sinh của trạm phục vụ cao tốc, anh ta nắm chặt tay cô, trong mắt người khác chính là một đôi tình nhân dựa sát vào nhau, chỉ có Hứa Minh Tâm biết là mình bị bắt cóc!
“Đừng có ý đồ ra hiệu bằng mắt với người khác để cầu cứu, tôi mang súng.

Nếu như cô muốn làm liên lụy đến người vô tội, muốn nhìn tôi giết thêm một mạng người, vậy cô cứ tùy ý”
“Phó Minh Tước, tại sao anh lại bắt cóc tôi?”
Hứa Minh Tâm tức giận nói.

Anh ta nghe vậy, mấp máy môi khinh thường, cuối cùng lựa chọn im lặng, không nói một lời.

Dường như, anh có nỗi niềm khó nói.

Hứa Minh Tâm vừa tức giận vừa nôn nóng, cuối cùng đã đi đến trước cửa nhà vệ sinh.

“Làm sao? Anh muốn đi cùng tôi vào nhà vệ sinh nữ à?” Cô nhìn chằm chằm anh ta.

Phó Minh Tước thản nhiên nói: “Lúc cô hôn mê tôi đã đặt thiết bị định vị lên người cô, cô không tìm được đâu, cũng trốn không thoát, cho nên đừng hòng giở trò với tôi”.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui