Nhưng anh không thể nói những lời này cho Hứa Minh Tâm, ít nhất bây giờ còn chưa phải là lúc.
“Cho dù có xảy ra chuyện gì, vợ chồng chúng ta đều cùng tiến cùng lùi. Nếu ngay từ đầu, em đã không tạo nên hy vọng cho Diên, thì sau này cũng sẽ không. Tình cảm giữa bạn bè với nhau, không giống như tình yêu, em phân biệt rất rõ ràng”
“Ừ, một thể vợ chồng chúng ta, có chuyện gì thì cùng nhau đối mặt, lần sau em còn dám hành động một mình, cẩn thận anh khiến em không xuống giường được.”
“Ách”
Xe lửa bất ngờ không kịp đề phòng mà lái đi ô ô.
Bọn cô ở lại Đà Nẵng chăm sóc cho con nhỏ, mà Halley thì vội vã chạy tới, biết được Diên bị thương, cả người anh ta giống như là một con sư tử cáu kỉnh vậy.
Ánh mắt trừng lên cứ như là chuông đồng, hung tợn mà nhìn Hứa Minh Tâm, giống như muốn ăn tươi nuốt sống cô vậy.
Nếu không phải Diên uy hiếp anh ta thì chỉ sợ anh ta đều muốn xé rách thể diện với Hứa Minh Tâm luôn rồi.
Diên không có ở lại đây, dù sao hoàng thất đảo chính, bây giờ là thời gian chèn ép bên đối lập tốt nhất.
Diên rời đi cùng với Halley, Hứa Minh Tâm tiễn cậu ta lên máy bay.
Vẻ mặt của cậu ta vẫn còn có hơi tái nhợt, cánh môi khô khốc, cậu ta đang nhìn cô mà ngập ngừng ấp úng, dường như là muốn nói cái gì đó.
Nhưng cuối cùng, lại không hề nói ra một chữ nào cả.
Sau khi lên máy bay, Halley vẫn cứ luôn căn nhản lải nhải: “Sao cậu lại xúc động như vậy? Không đợi tôi đến thì đã cứu rồi, may mà một súng này không làm thương tổn đến chỗ hiểm. Nếu mà bắn trúng chỗ hiểm, cậu đã…”
“Halley, tôi là người bệnh, tôi cần yên tĩnh”
“Thối lắm. Lúc Hứa Minh Tâm kêu gào càu nhàu bên tai cậu, dặn đi dặn lại, sao cậu lại không chê bai? Chúng ta… dù gì thì chúng ta cũng đã từng chung chăn Cối với nhau, cũng đã từng uyên ương nghịch nước, cậu… thái độ bây giờ của cậu đối với tôi là gì chứ? Qua cầu rút ván hả?
Sớm biết… Sớm biết vậy thì ông đây nên cầm thú một chút, trực tiếp xử lý cậu luôn, bớt cho ở đây chỉ cha chỉ chít với cậu”
Halley càng nghĩ càng hối hận, lần đó Diên chủ động bổ nhào vào người anh, hai người cùng ngã vào trong bồn tắm lớn.
Hơi nước dày đặc, bầu không khí mập mờ, đúng là thời cơ tốt để làm việc mà.
Lại không nghĩ tới thế mà anh ta lại dừng cương trước bờ vực.
Bởi vì ý đồ của Diên, anh ta cũng cực kỳ rõ ràng.
Cậu ta muốn hy sinh bản thân, ngăn anh ta đánh chủ ý lên người Hứa Minh Tâm.
Chỉ có khi cậu ta dâng thân mình lên, vậy thì anh ta sẽ không tác hợp cậu ta với Hứa Minh Tâm nữa.
Vì ngăn cản anh ta, thế mà ngay cả cái chiêu làm tổn thương bản thân mình mà cũng có thể nghĩ ra được.
Anh ta tức giận đến mức cả người phát run, trực tiếp đặt Diên vào trong nước, mạnh mẽ đút thuốc giải cho cậu ta, để cho cậu ta bình tĩnh lại.
Anh ta nổi giận đùng đùng đi ra ngoài, cảm thấy bản thân mình là một chính nhân quân tử, không có giậu đổ bìm leo.
Nhưng sau khi bước ra cửa, anh ta lập tức cảm thấy mình là một đứa nCốc.
Tuy nói dưa hái xanh không ngọt, nhưng tốt xấu gì người ta thử một miếng dưa hấu thì mới biết là tư vị gì được chứ.
Còn anh ta thì sao?
Tay còn chưa chạm được một cái nữa, được coi là cái gì chứ?
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...