Jane nghe thấy vậy, không nhịn được bật cười.
Mặc dù cậu ta không thích Cố Gia Huy, nhưng lại không ghét phong cách của anh.
Quang minh lỗi lạc, tất nhiên cũng đầy tâm kế.
“Ngồi xuống đi, không phải đến thăm tôi sao?”
“Được, muốn ăn cái gì, tôi gọt cho cậu”
“Ở đó không phải có táo gọt rồi sao?”
“Không được, cái này là vợ tôi gọt, vừa nhìn đã biết là cô ấy gọt. Mỗi lần trên vỏ đều không có một chút thịt quả nào, cô ấy sợ lãng phí. Cái này để tôi ăn, tôi gọt cho cậu quả cam”
Cố Gia Huy không hề khách khí bỏ táo mà Hứa Minh Tâm gọt trước đó và miệng.
Vừa ăn vừa nói.
“Anh đặt xuống cho tôi”
Jane vội vàng muốn cướp lại, nhưng lại bị Cố Gia Huy linh hoạt tránh được.
“Cậu là một người bệnh, có thể ngoan một chút được không?”
“Tôi không hoan nghênh anh chút nào cả, anh vẫn nên đi đi. Tôi sợ ¡ anh làm cho tức chết. Làm gì còn cần cạnh tranh công bằng chứ?”
“Chỉ là một quả táo mà thôi, có cần như vậy không? Tôi gọt cho cậu mười quả, nhưng không có nhiều người được ăn táo do tôi gọt đâu”
“Ông đây mới không thèm ăn của anh” Jane tức giận nói.
“Được rồi được rồi, hai người đàn ông chúng ta ở đây tranh cướp cái này thích hợp sao?”
Người nào đó vừa nói xấu, vừa nhanh chóng ăn hết, ném phần lõi của hoa quả vào trong thùng rác tôi “Tiếp theo nên nói rõ ràng luật chơi rồi.”
“Luật gì?
“Cậu và tôi đều có năng lực của riêng mình, cho dù sống chết, nhưng nhất định phải làm được hai điểm, thứ nhất không được làm tổn hại đến Minh Tâm”
“Cái này thì đương nhiên rồi, vậy thứ hai thì sao?” Jane cau mày hỏi.
“Nếu như tôi chết rồi, cậu phải chăm sóc tốt cho cô ấy, đừng để cô ấy tự tử. Giao cô ấy cho cậu, tôi rất yên tâm”
“Nếu như cậu chết, tôi cũng sẽ đưa vợ con tôi, mỗi năm đến thăm hương ở mộ cậu, để hai người nói chuyện”
“Vậy nếu như anh chết, tôi có thể không đưa vợ con anh đến mộ của anh” Jane lạnh lùng nói.
Cố Gia Huy nghe thấy vậy, cười nhẹ, chỉ là tiếng cười vô cùng cô đơn.
“Cũng tốt, tránh để cô ấy cảm thấy buồn. Tâm tư của cô ấy rất mẫn cảm, động một cái là đỏ mắt xót mũi. Cho dù có giả vờ kiên cường, cũng là một đứa trẻ.”
“Nếu như cậu tin những lời Kỷ Nguyệt Trâm nói về kiếp trước kiếp sau, thì hãy để mọi việc ổn thỏa, đường làm hại người vô tội. Chúng ta đều là đàn ông, nên đường đường chính chính chiến đấu. Nếu như ngày nào đó cậu hiểu ra rồi, thành toàn cho vợ chồng chúng tôi, tôi cũng muốn làm anh em với cậu, cảm ơn những năm cậu thích Minh Tâm, thật sự cảm ơn”
Cố Gia Huy vô cùng nghiêm túc nói.
Jane nghe thấy những lời này, không khỏi nhướng mày, nói: “Cố Gia Huy, anh thật sự kỳ lạ, không có người chồng nào lại đi cảm ơn tình định của mình như vậy cả. Có phải anh quá tự tin rồi không, cho rằng tôi không thể thắng anh? Anh đừng có vui mừng quá sớm”
“Không phải”
Cố Gia Huy nhàn nhạt ngắt lời cậu ta, nói: “Nhìn thấy cậu đối với cô ấy như vậy, tôi cũng cảm động lây, yêu mọi người là làm tất cả mọi thứ. Kỷ Nguyệt Trâm đã từng cảnh cáo tôi, không buông ta thì kết cục của tôi sẽ không tốt. Nhưng tôi vẫn không nguyện, tôi vẫn muốn có một đường lui cuối cùng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...