Cậu ta thấy Hứa Minh Tâm đang dỗ đứa trẻ ở bên nôi, sắc mặt dịu dàng.
Một người phụ nữ sau khi làm mẹ, thật sự rất khác.
Trước kia cô giống như một đứa trẻ vậy, vô lo vô nghĩ, đến cả bản thân mình cũng cần người khác chăm sóc.
Nhưng bây giờ đã chăm sóc được đứa nhỏ rồi, vô cùng thành thạo.
Cô thật sự trưởng thành rồi, nhưng người khiến cô trưởng thành lại không phải là mình.
“Cố Hy không sao chứ?”
Cậu ta lên tiếng phá vỡ sự yên tĩnh trong phòng bệnh.
“Không sao, ngủ rồi, đợi lát nữa tỉnh lại uống chút sữa là không sao tồi: Cô đứng dậy, rót cho cậu ta một cốc nước nóng, sau đó ngồi bên giường bệnh gọt hoa quả cho cậu ta.
“Hôm nay cảm ơn nhé” Cô không khỏi cảm kích nói.
“Lucia vốn dĩ là muốn nhắm vào tôi, cô ta vì để thoát mạng, muốn lấy cô uy hiếp tôi. Cô cũng chỉ bị tôi liên lụy mà thôi, người xin lỗi nên là tôi, cô không nên nói cảm ơn”
“Chuyện đều đã qua rồi, không cần phải vướng bận đúng sai nữa.
Đại nạn không chết, sau này sẽ gặp may mắn”
Cô cười, bỏ qua vấn đề này.
Jane cầm cốc nước, ngón tay xoa miệng cốc, nói.
“Hứa Minh Tâm, mọi người đều biết cô là điểm yếu của tôi, đều biết chỉ có cô mới uy hiếp được tôi”
“Đến cả tôi, muốn tự lừa dối mình cũng đều không được. Tôi muốn buông tay, thật sự tôi từng nghĩ, sẽ tâm cam tình nguyện thành toàn cho.
cô. Nhưng… nhưng càng đến cuối càng khó. Tôi muốn thả cô đi, nhưng tay trái của tôi buông ra, tay phải lại vô thức nắm chặt lại”
“Quá khó rồi, làm trái tim mình thật là khó” Cậu ta nhìn trần nhà, nói rồi thở dài.
Câu này, vô cùng trầm trọng, gõ vào trái tim, khiến lồng ngực cô khó chịu.
Cố Gia Huy Cô mở miệng, muốn nói chút gì đó, nhưng tâm trạng đè nặng, một chữ cũng không thể nói ra được.
Mà giọng nói của cậu ta, lại ưu sầu truyền đến.
“Tôi tàn nhẫn với cả thế giới này, chỉ không thể tàn nhẫn được với cô. Nếu như, tôi có thể tàn nhẫn một chút, tôi nghĩ… tôi sẽ không có dáng vẻ đau khổ như bây giờ.”
“Cậu… cậu có thể đối với tôi tàn nhãn một chút” Cô nghẹn ngào nói.
Cậu ta nghe xong, cúi đầu cười, giống như đang cười chính mình vậy.
Khóe môi cậu ta tái nhợt gợi lên một vòng cung, nụ cười này khiến người khác cảm thấy vô cùng đau lòng.
Cậu ta nhẹ nhàng lắc đầu: “Quá khó rồi, cái này so với làm trái với lương tâm mình, còn khó hơn”
“Có lẽ, thật sự như Kỷ Nguyệt Trâm nói, ba người chúng ta kiếp trước vướng vào nhau không rõ ràng. Kiếp trước, tôi không có được cô, kiếp này tôi không muốn bỏ qua cô. Nếu nhị u như cô quen tôi trước, thay cô chắn gió chịu mưa, vậy thì tốt biết bao?”
“Nếu như tôi sớm mạnh mẽ hơn, tàn nhẫn hơn,.Josh sẽ không xảy ra chuyện, chúng ta cũng sẽ không đi đến bước đường này. Chỉ cầ ân sớm hơn một chút khi cô còn chưa yêu anh ta như vậy, sớm một chút là tốt rồi. Hoặc là, khi tôi động tâm với cô, nên giữ cô lại bên cạnh”
Cậu ta rất hối hận.
Hối hận khi mẹ muốn đưa cô cho mình, mà cậu ta lại do dự.
Cậu ta không muốn làm tổn thương cô, không dám cho cô một chút áp lực nào cả.
Không ngờ, lại để mình khổ thành thế này.
Hứa Minh Tâm nghe thấy những lời này, trong lòng khó chịu.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...