Vợ Nhỏ Cuối Cùng Em Đã Lớn!
“Tối ngày hôm qua có khách đêm khuya đến thăm muốn gặp ông chủ.
Ông chủ lên xe, nửa tiếng sau đi ra thì sắc mặt vô cùng nghiêm trọng, sau đó trở lại.
Sáng sớm hôm nay tôi đi gọi ông ấy rời giường nhưng trong phòng hoàn toàn không có người.”
“Tôi đã cho người giám định bước đầu, hẳn là đã có người tới nhưng không có dấu vết đánh nhau.
Bây giờ tôi cũng không biết ông chủ đang ở đâu””
“Ông ấy đã gặp ai?”
“Tôi không biết, chỉ là sau khi ông chủ về lại than thở và còn đến thư phòng một lúc lâu.
Lúc tôi bưng trà đi vào thấy ông chủ nhìn chăm chằm bức vẽ trên tường thật lâu, khóe mắt có chứa nước mắt”
“Tiếp tục tra đi, tôi sẽ lập tức về ngay” Cố Gia Huy vội vã cúp điện thoại, lôi kéo tay cô mà không kịp nói một câu.
Hứa Minh Tâm biết đã xảy ra chuyện.
Trở về nhà, không khí trong nhà hết sức nghiêm trọng.
Anh xông vào thư phòng, trong phòng chỉ có một bức vẽ, đó là hình kết hôn của bố và me.
Cố Đình Sâm cảm thấy mỗi ngày mình làm việc nhiều hơn ngủ, hơn nữa nhắm mắt lại cũng không nhìn thấy cái gì nên đặc biệt treo bức hình ở đối diện cái bàn trong thư phòng để bảo đảm mỗi lần mình nhìn lên đều có thể thấy mẹ cười.
Rốt cuộc ông đã gặp cố nhân nào mà buổi tối lại đi viếng mẹ.
Chỉ có ngày giỗ của mẹ ông mới đứng một mình lâu ở trong thư phòng.
Chú An mở camera ra, chỉ có thể tra bảng số xe tới trước cửa, rốt cuộc bên trong có ai thì đều không biết.
Mà sáng sớm hôm nay xe được phát hiện ở trung tâm báo hỏng, ngay cả vân tay cũng không để lại!
Chuyện này luôn được tiến hành bí mật nhưng tin tức lại lan truyền nhanh chóng.
Trong vòng một tiếng sau khi anh trở về, đột nhiên tin tức Tổng giám đốc tiền nhiệm của Cố Linh biến mất được truyền khắp phố lớn ngõ nhỏ.
Có người nói là kẻ thù tìm tới cửa.
Cũng có người nói ông ấy thương tiếc người vợ đã mất mà đi theo.
Đủ loại cách nói.
Lúc nhà họ Cố sắp hết đường xoay xở thì Cố Trường Quân gọi điện thoại về nói Phó Minh Tước nói cho anh ấy biết Cố Đình Sâm không sao, ông vẫn còn sống.
Mà lệnh chết của anh ta cũng hoàn toàn được xóa bỏ.
Xóa bỏ lệnh chết chỉ có một lý do, đó là người có địa vị cao hơn Phó Minh Tước ra lệnh tha một lần.
Phó Minh Tước là người khống chế hắc đạo, ai mà ở trên anh ta?
“Tin tức có thể tin không? Vậy anh ta có nói khi nào bố trở về không?” “Ba ngày sau.”
“Sao anh ta biết?”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...