Cô gái nhìn thấy cái này, đỏ mắt không ít.
Sinh con, chịu đựng đau đớn kịch liệt thì thôi, còn phải gánh chịu nguy hiểm tính mạng.
Đàn ông ở đây đều ôm vợ mình thật chặt, cho họ sức mạnh lớn nhất.
Mặc dù sinh con nguy hiểm như thế, nhưng họ vẫn sẽ sinh, muốn sinh con dưỡng cái cho người đàn ông mình yêu Lần này Cố Gia Huy lại rất kín đáo, không ôm cô, mà nắm tay cô thật chặt, dùng sức như thế.
Lòng bàn tay anh có chút mồ hôi.
Một tiết học, anh im lặng không nói, khí áp âm u.
Thời gian trôi qua từng phút từng giây, sau khi giáo viên nói xong đề tài nặng nề này, thì quay về lúc đầu, nói đến dấu hiện mang thai thời kỳ đầu.
Nghỉ ngơi giữa khóa, Hứa Minh Tâm đang chuẩn bị trao đổi tâm đắc với mẹ, không ngờ Cố Gia Huy đi tới kéo cô quay người rời đi.
“Sao thế? Lát nữa vẫn còn tiết mà nhỉ?”
“không nghe, đều là ăn nói lung tung”
“Thế nào lại là ăn nói lung tung? Rất có tác dụng mà… Anh rốt cuộc đưa em đi đâu, em không theo kịp, anh ba Huy..”
“Đi bệnh viện, chúng ta không cần đứa bé này”
Hứa Minh Tâm thở hồng hộc sau lưng anh, cô nghe nói như thế, trái tim cô như chìm trong hầm băng, nháy mắt lạnh lẽo.
Anh… Anh đang nói gì?
Hứa Minh Tâm dùng hết sức lực của mình, hất tay anh ra, kinh ngạc nhìn anh.
“Cố Gia Huy, anh điền rồi? Chẳng lẽ cả đời này của anh tính không muốn có con cái sao?”
“Nếu như có con mà cái giá phải trả là bắt em phải bước vào nguy hiểm, vậy anh thà là đoạn tử tuyệt tôn.”
“Anh…”
Anh nói rất quả quyết, không chút do dự, khiến cô tức đến mức hoàn toàn không nói ra được một câu nào.
“Những chuyện đó đều là ngoài ý muốn, đều có thể tránh được, với lại tỷ lệ xảy ra rất thấp, em đâu đen đủi đến bước đó, hơn nữa người khác có thể sinh con được, sao em lại không thể chứ? Thầy nói những lời đó chẳng qua là muốn đàn ông quan tâm phụ nữ thôi, nhưng anh cũng lo thái quá rồi!”
“Minh Tâm, anh không thể chịu đựng được bất kỳ chuyện ngoài ý muốn nào dẫn đến việc phải mất đi em.”
Cố Gia Huy quay người lại, ôm chặt cô vào trong lòng mình.
Rõ ràng ôm ngọc trong vòng tay, gần ngay trước mắt, nhưng anh lại cảm giác hạnh phúc này không chân thật, giống như hoa trong gương trăng trong nước, tựa như bất cứ lúc nào cũng có thể biến mất.
Anh nghĩ đến Ôn Thanh Vân vì sinh Cố Cố, khó sinh băng huyết, cửu tử nhất sanh.
Anh nghĩ đến Thẩm Thanh một xác hai mạng.
Đây là tất cả những gì đang xảy ra xung quanh anh.
Tỷ lệ thất sự rất thấp, mỗi ngày đều có rất nhiều trẻ sơ sinh ra đời.
Nhưng… Anh sợ, sợ xảy ra chuyện ngoài ý muốn, thân thể nhỏ nhắn của cô vợ bé nhỏ của anh làm sao chịu đựng nổi được chứ?.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...