Hiện tại, cô và Cố Gia Huy không còn chút liên quan gì, gọi Cố Trường Quân là anh hai liệu còn thích hợp không?
“Em với Cố Gia Huy tuy rãng có tổ chức hôn lễ, nhưng không có giấy chứng thực kết hôn.
Anh ấy không có đi đăng ký vì sợ một ngày nào đó anh ấy sẽ đột ngột ra đi, thực ra thì anh ấy cũng đã chuẩn bị tâm lý sẵn sàng để rời xa em.
Chẳng qua lúc này là em rời xa anh ấy trước.
Em có để lại một mảnh giấy, anh ấy sẽ không ngăn cản em.
Trước kia em không rõ vì sao anh hai lại phải làm như vậy, nhưng hiện tại em đã hiểu rõ mọi chuyện.”
“Chỉ cần còn sống, mới có thể làm những chuyện mình muốn làm.
Không sợ đó là hy vọng xa vời, cũng không sợ không thể buông tay.
Không đồng ý với điều kiện của Cảnh Nguyệt Tây, anh ấy chỉ còn con đường chết, lúc đó em cũng sẽ không sống một mình.
Hai người cùng chết, còn tốt hơn việc một người chết, một người sống, em không sợ sự chia cắt về địa lý, chỉ cần biết đối phương vẫn bình an vô sự là tốt rồi”
“Em không hiểu biết rộng, không hiểu được hết đạo lý sống chết của con người, nhưng em nghĩ… Hiện tại em và anh ấy có suy nghĩ giống nhau.
Cho nên, e không phải con dâu nhà họ Gõ, cũng không dám gọi anh một tiếng anh hai, em gọi anh là…”
“Gọi anh là đại ca đi, dù sao thân phận của anh cũng không thể tiết lộ ra ngoài được.
Không có giấy kết hôn, vẫn là người thân của nhà họ Cố.
Cứ yên tâm ở lại nơi này, anh sẽ bảo vệ tốt cho em”
“Em… Có thế chứ?”
“K bảo cô ở lại thì cố cứ ở lại đây đi, trong lòng anh ấy sẽ rất vui”
Josh mở miệng nói.
“Anh hiểu rõ tôi nhất”
Cố Trường Quân ảm đạm nói tuy rằng trên mặt không có chút biểu cảm nào, nhưng Hứa Minh Tâm có thể cảm nhận được anh đang rất vui “Có muốn gặp mặt Diêm không? Gần đây tiến hành một trị liệu mới, sức khỏe cậu ấy có chuyển biến tốt hơn.”
“Em không muốn gặp… Sợ … Sợ gặp rồi sẽ xấu hổ”
Cô có chút ngượng ngùng nói.
“Em trai tôi thật sự thích cô, nhưng lại rất đúng mực, sợ níu kéo sẽ khiến cho cô khó xử.
Ngoài việc tâm sự với cô về việc đó,nó có gây khó dễ gì với cô sao? Cho dù cô không thích nó, cũng không thể đến thăm nó với tư cách là một người bạn được sao?”
“Không phải như vậy! Tôi sợ cậu ngày ngày càng lún sâu, mà đoạn tình cảm này tôi không thể đáp lại được… Tôi sợ tôi sẽ biến thành một người xấu…
Sợ bản thân rõ ràng không thích lại không cắt đứt hy vọng, cùng cậu ấy nói chuyện bình thường, khiến cho cậu ấy có thêm hy vọng, rồi sau đó lại khiến Diêm tuyệt vọng Cán cân tình cảm này rất dễ dàng có thế nghiêng về một bên, đâu ai có năng lực điều khiển nó.
“Cô không sai, chỉ trách nó.
Xảy ra chuyện gì, tôi giúp cô chịu trách nhiệm, tôi sẽ giáo dục này nó”
vJosh cười nói Trước kia anh ta đem đến cho người a cảm giác bản thân là một người rất khiêm khắc, nhưng hiện tại thì cũng đã dễ tính hơn nhiều, có lẽ là trải qua quá nhiều chuyện, hơn nữa Cố Trường Quân đang bị thương, cả người…Liền trở nên góc cạnh, thay đổi rất nhiều.
Hơn nữa… Anh ta không có một chút oán hận Diêm, rõ ràng sau bao năm tháng đi qua gian khổ, anh ấy đã trở thành con người như vậy.
Tình anh em này, khiến người khác cảm thấy vô cùng lạ lùng “Tôi đi thăm anh ấy, hôm khác đến thăm anh cùng đại ca.”
Cô chuẩn bị xoay người rời đi, đột nhiên nghĩ đến điều gì đó xoay người hỏi: “Tôi nên gọi tên riêng của anh là gì? Ngài Josh, hay là anh Josh? Dù sao…Anh cùng với đại ca cũng phát sinh tình cảm…”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...