Vợ Nhỏ Cuối Cùng Em Đã Lớn!


“Em.

.

’ Làm sao mà cô có thể giải thích rõ ràng được đây.

“Em đã lớn rồi cũng không còn nhỏ nữa mà anh, năm nay cũng đã mười tám tuổi rồi đấy! Em làm gì, trong lòng em tự hiểu, anh đừng quản em nữa”
“Anh là anh trai em, có thể không quản em sao?”
“Ngày kia là mùng một tháng chín rồi, là ngày anh kết hôn đấy, anh không đi lo cho hôn lễ, lo cho vợ sắp cưới đi, anh lo quản em làm gì chứ? Em rất tốt, anh đế một trăm hai mươi tấm lòng xuống đi, em sẽ không tự sát, ăn được ngủ được, Kỷ Hồng Thanh còn nói em sắp kết hôn được đấy.

Em… em còn có việc, không nói chuyện với anh nữa đâu, ngủ ngonl”.

Cô nói liền một mạch rồi mau mau chóng chóng bước nhanh lên tầng.

Cố Thành Trong đuổi theo phía sau, anh vẫn muốn hỏi cho rõ ràng Vào đúng lúc này Hứa Minh Tâm đi xuống “Cậu giúp tôi giữ chặt anh tôi lại, tôi chuồn trước đây”
Cô Ngọc Vy vội vã nói, sau đó nhanh như chớp đã chuồn đi rồi.


Hứa Minh Tâm cũng thành công chặn lại được Cố Gia Huy, nói: “Ngọc Vy cũng không phải trẻ con, cô ấy làm gì tự cô ấy hiểu rõ thôi.


“Anh sợ con bé bị Lệ Nghiêm làm cho mê hoặc đầu óc rồi chuyện hồ đồ gì cũng có thể làm ra mất”
“Ngọc Vy rất bình tĩnh, sao có thể thế được”
“Em nhìn nó mặc cái đồ gì kia?”
“Vậy tại sao anh không nhìn xem em đang mặc cái gì?”
Hứa Minh Tâm bĩu môi, có chút oán trách nói.

Bây giờ Cố Gia Huy mới nhìn kỹ Hứa Minh Tâm, cô thay một chiếc vay ngủ bằng voan mỏng, váy còn rất ngắn.

Cô không đi dép, chân trần trắng nốn để trên nền đất lạnh.

Hứa Minh Tâm cảm nhận được ánh mắt nóng bỏng của anh, hai má ứng đỏ, có chút xấu hổ.

Chuyện lúc trước xảy ra ở London, đến bây giờ cô vẫn còn canh cánh trong lòng.

Cô biết cơ thể mình không được khỏe, đấy là bẩm sinh, sau này có thể bù đắp được mà.


“Anh sẽ đi tìm Cố Yên tính sổ, dám cho em mặc quần áo ngủ kiểu gì thế?”
“Không phải Ngọc Vy đâu!”
“Thế là Kỷ Hồng Thanh? Gan to thật đấy!”
“.

* Hứa Minh Tâm đầu đầy vệt đen: “Là tự em… tự em mua đấy…” Cô lắp ba lắp bắp nói không rõ ràng.

Cô cảm thấy máu khắp ngư: đầu rồi, làm tai cô đều vàng lên tiếng ù ù.

Vết màu đỏ… lan đến cổ rồi sau tai… Cố Gia Huy nghe thấy lời cô nói, tim liền run lên.

Lỡ sau này không ở bên nhau nữa, tên Josh kìa có chê bai cô không còn trong trắng không?
Anh không muốn lấy giấy đăng ký kết hôn trước, cũng vì không thích pháp luật trói buộc, về sau cô lại cưới người khác thì chính là tái hôn rồi.

Dù sao thì cuộc hôn nhân thứ hai không được trân trọng như lần đầu.

Chuyện gì anh ấy cũng suy nghĩ cho cô chu toàn, lại không suy nghĩ cho bản thân mình.

Anh chỉ nghĩ cách để sống tiếp, anh mới có thể vạch ra dấu vết tồn tại của mình trong bản thiết kế của cô trong tương lai, nếu không thì mọi chuyện chỉ là lời nói suông.

.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui