Vợ Nhỏ Cuối Cùng Em Đã Lớn!
Thuộc tính cây mía điển hình của cô, bụng dạ thẳng thản, người sáng mắt liền có thế nhìn ra tâm tư.
“Hiện tại thiệp mời ở đây, cô tự mình nghĩ cách đi.
Đã từng nghe đại tiệc chưa, không phải chuyện tốt thì là chuyện xấu”
“Đợi lúc chú ba Cố trở về hỏi thử đi”
“Cẩn thận chút, hỏi anh ta gần đây đều đang bận cái gì, mặc kệ bản thân nghe hiểu hay không.
Nghiên cứu cẩn thận một chút quan hệ của anh ta và Kettering, chuyện không thể coi thường.
Còn có cô….
không có chuyện gì đừng đi đến Kettering, lỡ như….
lỡ như bị người nhìn trúng thì phải làm sao?”
“Ai sẽ nhìn trúng tôi, thiếu mắt nhìn sao?”
*A.”
“Xem ra Cố Gia Huy cũng thiếu mắt nhìn nha!”
Kỷ Hồng Thanh lắc đầu thở dài.
Đợi Cố Gia Huy trở về đã là đêm khuya, anh gần đây đều là giờ này trở về.
Anh nhìn thấy thiệp mời hung hăng nhíu mày, nơi sâu trong mắt phượng giống như là đổ mực đen, khiến người nhìn không rõ tâm tư.
“Gia chủ tự mình mời… Anh quen gia chủ Kettering sao?”
“Chưa hề gặp mặt”
Anh tùy ý vứt thiệp mời trên bàn nhỏ uống trà, nói: “Nhưng đối phương nếu đã mời, anh liền phải đi, sau này chuyện mua ở bán nước ngoài còn phải nhờ Kettering đồng ý.
Em không cần phải đi đâu, để tránh khỏi nguy hiểm”
Hứa Minh Tâm ngoan ngoãn gật đầu.
Nhưng ngày hôm sau, Hog lại đến, đưa đến một tờ thiệp mời, vậy mà… là cho một mình Hứa Minh Tâm.
“Hôm qua để sót thiệp mời của mợ chủ, hôm nay lại đến làm phiền rồi, mời cô nhận lấy”
Sau khi Hog để lại thiệp mời liền rời đi Kỷ Hồng Thanh hung hăng nhíu mày, nghĩ không rõ mưu kế.
“Đối phương là sợ cô không đi, cho nên gửi cho cô một phần thiệp mời riêng? Đây là có ý gì? Lẽ nào có một màn kịch hay, cần phải các cô cùng nhau xem mới được?”
“Vậy ngày mai tôi đi hay không đi?”
“Đi chứ, đi cùng với Cố Gia Huy, xem xem đối phương làm cái trò gì vậy.
Đối phương chính là sợ cô trốn đi, cho nên cố ý đưa tới một tấm thiệp mời đấy.
Cô cho dù không đi, vậy kịch hay cũng sẽ trăm phương ngàn kế diễn trước mặt cô”
“Minh Tâm, cho dù cô thấy chuyện kinh thế hãi tục gì, đều phải tin tưởng người đàn ông đang dắt tay cô.
Nếu cô đã lựa chọn đem tính mạng của mình đều giao phó cho anh ta, vậy phải tin tưởng những gì anh ta đã làm.
Cho dù, anh ta đẩy cô ra, cô cũng không cần chỉ nhìn vẻ mặt, hiểu chưa?”
Kỷ Hồng Thanh vẻ mặt nghiêm túc, trịnh trọng nói, Hứa Minh Tâm đều bị cô ấy nói có chút không tự nhiên, phẳng phất như đã phát sinh chuyện gì cực lớn.
“Cô sao lại đột nhiên nói những lời nghiêm túc như vậy?”
“Vì tốt cho các cô, sợ các cô…”
Sợ các cô ngay cả một năm kì hạn cũng chịu không nổi, liền kết thúc trước thời hạn..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...