Vợ Nhỏ Cuối Cùng Em Đã Lớn!
“Hả… tư tưởng của ông cụ tiến bộ như thế à!
Sau khi Hứa Minh Tâm nhìn thấy những bình luận đó thì không kiểm được nên đã lên viết bình luận.
“Đương nhiên rồi, con lợn nuôi gần ba mươi năm vẫn không ai thèm ngó tới, giờ cuối cùng cũng có cài trắng chủ động tìm đến cửa thì đương nhiên là phải đồng ý cả hai tay rồi
Có giận đời nhấn phím gửi đi.
Để anh ở bên ngoài chơi mà còn chơi feel đến mức không biết đường về
Hứa Minh Tâm thật sự không thể nhìn được nữa, cô sợ sau này mình ra đường còn phải đeo khẩu trang.
Cô trực tiếp gọi điện cho Cô Gia Huy.
Cố Gia Huy bảo mọi người tạm dừng và nói: “Minh Tâm gọi điện thoại cho tôi.
”
“Tổng giám đốc Huy… hay là mở loa ngoài đi được không? Để chúng tôi cảm nhận một chút sự hòa hợp của hai vợ chồng”
Ký giả cũng bạo gan hơn, không kiềm lòng được mà xúi giục anh.
“Cũng được.
”
Cố Gia Huy mở loa ngoài.
Nhưng lúc Hứa Minh Tâm gọi điện thì không để ý đến tin tức, cô vốn không biết anh ở đầu bên kia đang mở loa ngoài.
Câu nói mở đầu của cô chính là “Chú ba Cổ, anh muốn chết hay là không muốn sống nữa hả? Anh ở bên ngoài nói lung tung gì thế, hai ngày nữa là em phải đến trường tìm thấy giáo để sửa luận văn đầy Anh có còn muốn em ra ngoài gặp người khác nữa không?”
Hứa Minh Tâm hét lớn lên với vẻ rất tức giận.
“Vậy thì anh sẽ chào hỏi họ, nếu có ai dám chụp hình hay muốn xin chữ ký thì anh sẽ không khách sáo.
“Chuyện đó không phải là vấn đề, biết không hả? Vấn đề là anh có thể về không, đã nói là tối về sớm với em mà, em vẫn còn chưa ăn tối đó! Với lại em rất muốn đến ăn ở quán xiên que mới mờ, em có thể gọi điện đặt thức ăn không? Em muốn ăn ở nhà.
“Ừm, để anh liên lạc với đầu bếp ở đó.
“Vậy anh mau lên, em thật sự rất đói, rất đói, rất đói!” Chuyển quan trong nói ba lần.
“Được, anh lập tức kết thúc chuyện bên này trở về hai mươi phút sau anh sẽ mang xiên que về nhà”
“Vậy mới được chứ, nhanh đi!”
Hứa Minh Tâm không nhịn được thúc giục
Cố Gia Huy cúp điện thoại, trên mặt không hề rối rắm mà thản nhiên mím môi, dáng vẻ kia rõ ràng chính là thích thú chứ chẳng hề tức giận.
Mặc dù Hứa Minh Tâm không biết anh mở loa ngoài nhưng ngày thường nói với tổng giám đốc như vậy hằn là không tốt!
Hơn nữa, tổng giám đốc không có chút mặt mũi nào trước mặt nhiều người như vậy mà sao anh còn có thể cười được.
“Tổng tổng giám đốc Huy không giận sao? Giọng điệu cô Minh Tâm nói chuyện với anh.
“
“Có cái gì không đúng sao? Giữa người yêu nói chuyện như vậy là bình thường.
Tôi ở trước mặt cô ấy không phải là tổng giám đốc, cũng không phải là câu ba nhà họ Cổ mà chỉ là chồng sắp cưới của cô ấy mà thôi.
Cô ấy nói chuyện với chồng sắp cưới của cô ấy chứ không phải nói chuyện với tổng giám đốc Huy”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...