Vợ Nhỏ Cuối Cùng Em Đã Lớn!


Lời này đập vào lòng Ôn Mạc Ngôn, khiến tim anh ta kịch liệt run lên.

không chết không dừng
Anh ngược lại hy vọng sẽ được quấn quít bên cô ta đến cuối đời.
“Đúng.”
Mỗi anh ta khẽ nhếch lên, lạnh lùng phun ra một
Âm tiết đơn có sức lan tỏa mạnh mẽ hơn.

chữ.
“Ôn Mạc Ngôn, tôi thật sự không muốn làm loạn như thế này với anh.

Ngàn vạn lỗi lầm đều là do tôi, tôi không nên dùng anh để chữa bệnh.

Sớm biết anh trở thành một tên điện thế này, đánh chết tôi cũng không ở bên anh đâu.”

Cô đứng dậy nhìn mặt sông hùng vĩ, lấp lánh.
Có một cơn gió lạnh thổi vào mặt, không lạnh lắm nhưng trái tim cô ta đã đông cứng rồi.
Cô dựa vào lan can, di chuyển mái tóc của mình rồi nói: “Ôn Mạc Ngôn, anh thật sự không chịu để tôi đi đúng không”
“Đừng nói với tôi những lời vô nghĩa.

Anh trở nên hơi mất kiên nhẫn “Tôi sẽ không để cô sống yên ổn, nhưng mà nếu một này tâm tình tôi trở nên tốt hơn, có thể sẽ bỏ qua cho cô cũng không biết được.”
“Vậy thì tôi không thể đợi được nữa rồi.
“Ý của cô là gì?”
Ôn Mạc Ngôn khẽ cau mày, nghiêng đầu nhìn sang, con người liền nhíu chặt lại.
Chỉ thấy Bạch Thư Hân từng bước bước lên lan can, khẽ nhảy ra bên ngoài.
Gió sông thổi trên thân thể gầy gò của cô ta, quần áo xẹt qua.
Má cô ta ửng đỏ xinh đẹp thanh tú.
“Cô làm gì vậy?”
Ôn Mạc Ngôn đột ngột đứng lên, lo lắng nói.


Anh ta định đi tới, nhưng bị Bạch Thư Hân ngăn lai.
“Đừng nhúc nhích, không phải anh nói không chết không được sao? Vậy tôi sẽ cho anh tinh mạng này, anh tha cho tôi có được không.

Tôi thật sự không muốn phải vướng bận với anh nữa, anh không thấy mệt nhưng tôi thấy rất mệt “Là cô làm tôi trở thành thế này, Bạch Thư Hân, cô có từ cách gì mặc cả với tôi?”
On Mạc Ngôn tức giận nói, giọng nói đề nên trầm thấp giống như đã thủ bị thương, một mình rống lên liếm láp vết thương.
Đôi mắt cô ta bỗng trở nên phiếm hồng
Cô ta có thể cảm nhận được nỗi đau ấy.
“Tôi quả thực không đủ tư cách, nhưng … tôi có quyền quyết định cuộc sống của mình.

Anh muốn tôi chết hơn là sống, tôi cho anh toại nguyện”
“Cô dám! Bạch Thư Hân, đừng ép tôi, cô muốn uy hiếp tôi đúng không? Tỉnh mạng của cô trong mắt tôi không đáng một xu.

Cho dù cô có chết, tôi cũng phải vớt bằng được xác cô lên!”
“Anh muốn đánh xác, hay là làm nhục thi thể ”
Bạch Thư Hân bỗng hỏi.
“Bạch Thư Hân
Ôn Mạc Ngôn tức giận, đến lúc nào rồi mà cô ta còn đùa kiểu này.
Bạch Thư Hân cũng ý thức được, hoàn cảnh căng thẳng như này, không nghiêm túc cũng không được..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui