Vợ Nhỏ Cuối Cùng Em Đã Lớn!
“Là số điện thoại riêng của tôi, nếu cô muốn liên hệ với tôi, có thể gọi điện thoại tới số này”
“Thật không?”
Đôi mắt cô sáng rực cả lên, cô quá đối vui mừng nên nhịn không được nhào xuống giường ôm cậu ấy một cái thật chặt.
Thậm chí… cô còn kích động hôn một cái chụt lên mặt cậu ấy.
Trước kia, khi cô và Bạch Thư Hân ở cùng nhau cũng thường xuyên làm thế.
Con gái mà, làm mấy động tác thân mật như vậy là chuyện bình thường.
Nhưng… Diên là đàn ông!
Là một thẳng đàn ông hàng thật giá thật Chớp mắt một cái, khuôn mặt của cậu ấy đã đỏ ửng hết cả lên, cả người cứng đờ, hai tay nắm chặt lấy tay vịn, dùng sức đến độ móng tay sắp long ra luôn.
Dây thần kinh khắp người bị kéo căng, giờ chỉ cần hơi chạm nhẹ chút thôi là sẽ đứt ngay.
Cô… cô vậy mà lại hôn cậu ấy.
Đôi môi cô mềm mại như cánh hoa khẽ lướt qua khiến cậu khó mà giữ lại.
Cũng… khó mà quên đi.
Hứa Minh Tâm buông cậu ấy ra, cô phát hiện cậu ấy ngây ra như phông, mất hồn mất vía.
Hơn nữa mặt mũi còn đỏ lên như đít khi vậy.
“Cô làm sao thế? Sốt à? Sao mặt cô nóng quá vậy?”
Nghe thấy cô gọi thì cậu ấy mới hồi thần lại, vội vàng xua tay.
Cậu ấy đẩy mạnh xe lăn, hơi nghiêng người, không muốn để cô trông thấy dáng vẻ xấu hổ của mình, cậu ấy cảm thấy chuyện đó thật mất mặt “Không sao hết, đúng không? Rõ ràng vừa nãy còn rất khỏe mà, cô không phải là đang thẹn thùng đó chứ? Hai chúng ta đều là con gái, còn từng ngủ chung với nhau nữa, mấy chuyện này thì nhằm nhò gì? Mà sao không gặp nhau lâu như vậy mà cô không lớn thêm được tí nào thế? Ngực cũng chả thay đối chút nào, phải làm sao bây giờ, cứ vậy thì mốt sẽ khó phát dục lắm…”
Diên nghe cô nói vậy thì cảm thấy vô cùng xấu hổ.
Lúc cô ôm cậu ấy, hình như… hình như bên dưới có chút biến hóa, dường như lớn hơn một chút, quần cũng bị đội lên một tẹo rồi Cậu ấy biết mình không nên suy nghĩ quá nhiều, nếu không sẽ trông rất dâm đãng.
Nhưng cố tình sao cô lại nói đến chuyện này làm trí óc cậu ấy như được cởi dây cương vậy.
Mệt… hình như có phản ứng rồi.
Thậm chí cậu ấy còn chưa kịp chào một tiếng đã vội vàng lăn bánh rời đi.
“Nè? Sao thế?”
Hứa Minh Tâm không hiểu tại sao hành động của cậu ấy lại lạ lùng như vậy.
Ngoài cửa, Strzyga đang đứng chờ ấy thấy cậu ấy đi ra, đầu chảy đầy mồ hôi thì khá thắc mắc.
“Cô chủ… cô bị sao vậy?”
“Cần hạ nhiệt”
Strzyga đã là một người đàn ông trưởng thành rồi, tất nhiên cái gì cũng hiểu, ông ấy lập tức chuẩn bị nước cho cậu ấy tắm rửa Strzyga xấu xa nhìn về chỗ nào đó, nói: “Cơ.
thể cậu chủ đúng là chưa phát triển xong, nhưng.
chỗ đó… quả là rất không tồi”
Diên nghe vậy, mặt mũi tức khắc đỏ bừng, cậu ấy cả giận nói: “Chú đang nói bậy gì thế?
“Tôi không có nói bậy, tôi là đang ăn ngay nói thật.
Thật ra hai chân bất tiện… cũng không ảnh hưởng gì mấy, cậu chủ vẫn có thể lưu lại hậu thế cho nhà Kettering mà.
Nếu cậu chủ thật sự thích cô Minh Tâm, chỉ cần nói cho bà chủ một tiếng thì bà chủ chắc chẩn sẽ giữ cô ấy ở lại tòa thành vĩnh viễn, cậu chủ cũng không cần lo chuyện Cố Gia Huy tìm tới cửa đâu” Strzyga không kiềm được nói thẳng..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...