Thế nhưng đứa bé chỉ cầm lấy món điểm tâm ngọt trên bàn, nhét vào miệng.
Ngay sau đó, chiếc nhẫn trên bàn cũng rơi xuống
Chiếc nhẫn lăn xuống rất nhanh, chẳng mấy chốc đất.
đã biến mất.
“Nhẫn của tôi!
Hứa Minh Tâm kinh ngạc lên tiếng, lập tức ngồi xổm xuống tìm kiếm.
Thắng nhóc căn bản không ý thức được mình đã phạm sai lầm, vẫn cười cười chạy đến bàn bên cạnh lấy đồ ăn.
Hứa Minh Tâm tìm một vòng vẫn không có kết quả,đôi mắt đều đỏ ửng lên.
Đây là nhẫn cầu hôn Cố Gia Huy tặng cho cô, sau này kết hôn còn phải dùng
Bạch Thư Hân cũng tức giận, nhắc cổ áo đứa bé lên, kéo nó trở về.
“Me!”
Đứa nhỏ kinh ngạc kêu lên.
Mẹ của đứa bé ngồi cách đó không xa, dường như đang nói chuyện phiếm với bạn thân, hai người ăn mặc trang điểm đẹp đẽ, xem ra cũng là vợ của kẻ có tiền.
Người mẹ vội vàng đi tới, muốn mang con của mình đi, nhưng Bạch Thư Hân đứng ra ngăn cản.
“Nơi này là nơi công cộng, đứa nhỏ nhà bà không biết lễ phép, chạy nhảy lung tung, còn làm mất đồ của chúng tôi.
Phiền bà nhận lỗi, cũng như giúp chúng tôi tim do.”
“Cái gì chứ? Không phải trẻ con chỉ ăn mấy miếng tráng miệng của cô thôi sao? Có bao nhiêu tiền đầu chứ, tôi trả tiền cho bàn này là được chứ gì.” Vị quý bà kia ương ngạnh nói.
Bạch Thư Hân nghe vậy thì nhíu chặt mày, nhìn về phía Minh Tâm: “Chưa tìm được nhận sao?”
“Vẫn chưa, không biết lăn đi đầu.”Nhất định là ở đây, đợi lát nữa tớ sẽ nhờ người tìm giúp.
“Này bà kia, là con trai bà gây rắc rối, vậy bà làm mẹ, bà phải chịu trách nhiệm cho con mình chứ.
Bà nên trả tiền, nhưng quan trọng nhất là con trai bà đã làm rớt nhẫn cưới của bạn tôi, bà cũng phải tìm giúp “Dựa vào cái gì chứ? Hai con nhóc ở trước mặt này ai mà kiêu ngạo như vậy! Mau thả con tôi ra, neu không đừng trách tôi không khách khi “Các người không phải là người nơi này sao?” Bạch Thư Hân nhíu mày nói.
“Không phải thì làm sao, sản nghiệp của chồng tôi ở nước ngoài rất lớn, lần này là tới đây đầu tư.
Tôi nói cho cô biết, cho dù tôi không phải người địa phương, nhưng cô trêu chọc tôi, tôi cũng làm cho cô chịu không nổi đâu.” Quý bà kia nhíu mày, vênh mặt hất hàm nói.
Bạch Thư Hân gật đầu,
Quả nhiên không phải người địa phương, nếu không làm sao lại không biết Hứa Minh Tâm.
Lúc trước, khi công khai chuyện tình cảm cũng gây nên một phen ổn áo huyện náo, ở thành phố này cơ bản không người nào không biết, không người nào không hiểu “Bất kể nói như thế nào, đây cũng là mày người”Nhất định là ở đây, đợi lát nữa tớ sẽ nhờ người tìm giúp.
“Này bà kia, là con trai bà gây rắc rối, vậy bà làm mẹ, bà phải chịu trách nhiệm cho con mình chứ.
Bà nên trả tiền, nhưng quan trọng nhất là con trai bà đã làm rớt nhẫn cưới của bạn tôi, bà cũng phải tìm giúp “Dựa vào cái gì chứ? Hai con nhóc ở trước mặt này ai mà kiêu ngạo như vậy! Mau thả con tôi ra, neu không đừng trách tôi không khách khi “Các người không phải là người nơi này sao?” Bạch Thư Hân nhíu mày nói.
“Không phải thì làm sao, sản nghiệp của chồng tôi ở nước ngoài rất lớn, lần này là tới đây đầu tư.
Tôi nói cho cô biết, cho dù tôi không phải người địa phương, nhưng cô trêu chọc tôi, tôi cũng làm cho cô chịu không nổi đâu.” Quý bà kia nhíu mày, vênh mặt hất hàm nói.
Bạch Thư Hân gật đầu..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...