“Rõ ràng anh ấy có cơ hội giành được thân thể, nhưng lại vì em mà chủ động rời khỏi.
Nếu em đồng ý cách làm của anh thì không khác nào mình là tội phạm giết người cả, em sợ… em sẽ không thể ở bên anh được nữa, cũng giống như sự áy náy của em đối vỚI Nguyễn Doanh vậy”
Bạch Thư Hân nặng nó nói.
Cho dù biết rõ sự tồn tại của Thiện Ngôn là không hợp lý, nhưng cứ nghĩ đến việc sẽ khiến anh ta biến mất, trái tim của cô ấy cử như bị một bàn tay vô hình nào đó bóp chặt, vô cùng đau đớn.
Chuyện này… cũng giống như giết người, lương tâm của cô ấy sẽ rất bất an.
“Cũng đúng, anh ta đúng là đã dạy anh rất nhiều chuyện, có lẽ sự tồn tại của anh ta cũng là điều tất nhiên, anh không có tư cách cướp đoạt quyền lực của anh ta.
Chỉ cần em không yêu anh ta là được, phân rõ hai người bọn anh thì anh đã cảm thấy mãn nguyện rồi.
Thư Hân, cứ từ từ tính đi, rồi cũng sẽ tìm được phương pháp cân bằng.
Cho dù cà đời cũng không thể đi đến một bước kia thì anh cũng sẽ không buông tay em ra đâu.”
Sau đó, anh ta dùng sức nằm chặt tay cô ấy.
Cô ấy bỗng nhiên hiểu được vì sao Hứa Minh Tâm lại có thể vì Cố Gia Huy mà kiên trì lâu đến thế.
Có một loại tình yêu có thể vượt qua cả thể xác và đạt được sự thống nhất của linh hồn, Cho dù nó không hoàn hảo, nhưng đó vẫn là một cách yếu:
Anh yêu em, cho nên anh bằng lòng từ bỏ dục vọng.
không phải anh không muốn có được em, nhưng so với những thứ kia, thì anh càng muốn được ở bên em.
Cô ấy mìm cười, nhịn không được xoay người ôm chặt lấy anh ta.
“Em vì Lệ Nghiêm nên không dám nhìn thẳng vào tình cảm của chính mình.
Anh lại vì Thiện Ngôn nên không dám nhìn thẳng vào em, cho nên chúng ta huế nhau, chúng ta chắc chắn sẽ tìm ra được phương pháp cân bằng, chắc chắn sẽ “
“Chúng ta sẽ mãi mãi ở bên nhau, biết không?”
“Ừm, em tin mà
Cô ấy mạnh mẽ gật đầu, lần này… cô ấy muốn dùng hết sức để nắm chặt hạnh phúc của mình.
Đà Nẵng.
Hứa Minh Tâm đã nhận được thông báo từ bên Quý Thiên Kim đích thân gọi điện thoại đến, có phải về nhà ăn cơm vào đêm ba mươi Tết.
Ngay sau đó ông cụ Thanh cũng gọi điện thoại đến, nói rằng năm nay Có Triệt sẽ ở dưới chi nhánh của công ty, không quay về Đà Nẵng, ông cụ ở nhà một mình cũng rất cô đơn.
.
đam mỹ hài
“Con và Minh Tâm nhớ đến sớm chút nhé, hôm nay bố đích thân xuống bếp, sẽ để cho hai đứa ăn thoải mait
Hứa Minh Tâm nghe thể có hơi khó xử, hai nơi đều phải đi, nhưng cô chỉ có một người mà thôi.
Cô nhìn Cố Gia Huy như đang cầu cứu, nói: “Không lẽ năm nay ăn tết anh đi nhà anh em đi nhà em sao?”
“Ăn Tết là ngày cả gia đình sum họp, vợ chồng tách ra như thế thì sao mà được?”
“Không phải chúng ta còn chưa kết hôn à?”
“Hum?”
Cố Gia Huy nghe thấy lời này, khẽ nhưởng mày, không vui nhìn cô.
Hứa Minh Tâm lập tức chịu thua, lắp bắp nói: “Anh nói rất đúng, nhưng cả hai bên gia đình, nhà nào em cũng không dám làm mất lòng được.
“ạnh biết em muốn về nhà họ Quý, dù sao đó cũng là người thân ruột thịt của em.
Nhưng anh cũng rất muốn được ăn Tết cùng với em, cho nên quyết định thế này đi, đầu tiên em đến nhà họ Quý, sau đó thì về nhà cũ.
Dù sao em cũng không ăn nhiều, ăn hai lần cũng chẳng sao cả “Đúng rồi, sao em không nghĩ đến chuyện này nhỉ, em có thể đi ăn cả hai nhà mà! Để em gọi điện thoại cho dì..
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...