Hứa Minh Tâm nhìn trong mắt, lo trong tim, uống rượu thể này rất có hại cho cơ thể.
Cho dù bọn họ có làm bằng sắt cũng không chịu đựng được.
“Đừng uống nữa, tiếp tục uống như vậy rất hại dạ dày”
Nhưng hai người bọn họ hoàn toàn không nghe thấy tiếng của cô, dường như coi cô thành không khí đến nơi rồi.
Hứa Minh Tâm cũng có cá tính của mình, không phải uống rượu sao, ai mà không biết
Cô nhắc một cái ly lên, muốn uống một ngụm, nhưng Cố Gia Huy lại nhanh tay nhanh mắt ngăn lai.
.
||||| Truyện đề cử: Tiểu Ma Vương Tìm Chồng Cho Mẹ |||||
Hứa Minh Tâm kinh ngạc, còn tưởng rằng anh xem thường mình, chỉ biết nhăm nhằm đo sức với Quý Cảnh An.
Em không biết uống rượu, đừng uống “
“Thế hai người bọn anh cử đấu nhau như thể có ý nghĩa gì không?” Hứa Minh Tâm gấp gáp nói ngay.
“Ngoan ngoãn ngồi im đi, chuyện của đàn ông em đừng những tay vào
Cố Gia Huy trầm giọng nói, tiếp tục ngắng đầu đồ rượu.
Rất nhanh ba mươi cốc rượu trộn đã được xử lý sạch sẽ, hai người vẫn đứng vững mà chưa gục ngã.
“Anh thua rồi.”
Quý Cảnh An híp mắt, đôi môi cong thành một nụ cười hời hợt.
Hai người đều chưa ngã xuống, nhưng Quý Cảnh An đã uống nhiều hơn hai cốc.
Cố Gia Huy vì ngăn Hứa Minh Tâm nên mất đi một ít thời gian khiến anh ta nhanh chân cướp mất.
“Tôi quả thực đã thua.
Cố Gia Huy cũng không phải người không thể chịu thua, chỉ là một cuộc đọ sức mà thôi.
Hứa Minh Tâm nghe thấy anh thừa nhận rồi, trong lòng vang lên tiếng thình thịch, vội vàng nói: “Việc ngoài ý muốn cùng tỉnh sao?”
“Quy tắc ngày đây, phải chấp hành thôi.
Anh ta quả thực thua rồi, bắt kẻ vì nguyên nhân gì.
Nếu như tôi thi ba thắng hai thì có thể theo đuổi Minh Tâm, anh cũng không cần phải tìm cách ngăn cản, đi theo vướng chân vưởng tay”
“Vậy cũng phải đợi đến lúc anh thắng được tôi hãy nói, cuộc thi tiếp theo vào lúc nào?”
“Anh cần bao nhiêu thời gian để tỉnh rượu?”
“Một tiếng”
“Vậy được, một tiếng nữa gặp nhau ở sân tập tự nhân của nhà họ Quý, quyền anh hay bắn súng đều có, đến lúc đó gặp “Vậy tôi tạm giao Minh Tâm cho anh trước, gặp lại sau.”
Quý Cảnh An không lo lắng chút nào, anh ta xuất thân từ quân nhân, bất kể quyền anh hay bắn súng đều đứng đầu, hoàn toàn không sợ sệt Cố Gia Huy.
Anh ta vừa rời đi, Hứa Minh Tâm liền nhanh chóng đỡ lấy Cố Gia Huy, vội vàng xin lỗi: “Xin lỗi, đều do em không tốt, mang lại thêm phiền phức cho anh rối “Em không tin anh đến vậy sao? Cho rằng anh sẽ thua hai vòng đằng sau ư?”
“Em không muốn anh thi đấu đầu, nếu hai người đánh nhau, nhất định sẽ bị thương”
Mùi cô đỏ bừng, nhưng cô vẫn cố mạnh miệng nói, sợ anh sẽ lo lắng.
“Không sợ, chỉ thi đấu một trận thôi.” Anh sở đầu cô một cái, tràn đầy sự chiều chuộng, sau đó anh ôm chặt cô, nhẹ nhàng nói: “Hứa Minh Tâm, anh hơi say rudu.”
“Ở đây có bản canh giải rượu không? Em mua cho anh một bát….
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...