Vợ Nhỏ Cuối Cùng Em Đã Lớn!


“Cho người theo dõi anh ta cho tôi, tôi muốn biết nhất cử nhất động của anh ta, bất kì người nào dám có chủ ý với vợ tôi thì đừng có mà mơ.

Cố Gia Huy im lặng nắm chặt tay thành quyền.

Hôm sau, vào lúc mười giờ sáng Hứa Minh Tâm nhận được một tin nhắn từ người lạ.

“Tôi là Quý Cảnh An, chắc hẳn cô tôi cũng đã giới thiệu tôi với em rồi nhì.

Hôm nay có thời gian, em muốn ra ngoài một bữa cơm trưa không?” Hứa Minh Tâm rất muốn từ chối, nhưng lại nhớ đến máy lời mà Quý Thiên Kim nói.

Cô không được từ chối bất kỳ lời mời nào của anh ta, nếu không cả đời này cô cũng sẽ không biết mẹ mình là ai.

Cô chỉ còn cách lựa chọn trả lời.

Cô lặng lẽ hỏi: “Tôi có thể dẫn theo một người đi ăn cùng không?”
“Cố Gia Huy phải không? Tất nhiên, tôi cũng muốn làm quen với anh ta.

“Sao anh lại biết?
Hứa Minh Tâm vô cùng kinh ngạc.


“Anh ta đã tới tìm tôi trước rồi, nói thật lòng, tôi không nghĩ rằng tổng giám đốc của tập đoàn Cổ Linh mà lại là người nhỏ nhen đến vậy.

Còn cố ý gọi điện thoại đến tìm tôi, hẹn tôi ra ngoài gặp mặt.

Em chắc chắn anh ta đã hai mươi chín tuổi rồi chứ? Sao tôi cứ cảm thấy giống mấy cậu nhóc mười chín tuổi nhỉ?”
Trong chữ có lời, cô có thể cảm nhận được nỗi tuyệt vọng của Quý Cảnh An.

Hứa Minh Tâm không nhịn được nhếch môi cười.

Đây mới giống tác phong của Cố Gia Huy, cô đoán được ngay kiểu gì anh cũng không cho cô đi một mình.

Quý Thiên Kim nói không được từ chối, nhưng đâu có hạn chế số người, Cố Gia Huy kiểu gì cũng lợi dụng kẽ hở này.

Chỉ là cô không ngờ anh lại trực tiếp đến vậy, còn gọi thẳng đến cho Quý Cảnh An.

“Anh quyết định thời gian địa điểm đi, đến lúc đó gap.”
Cô hấp tấp trả lời, sau đó rời giường thay quần áo.

Đang thay quần áo không ngờ Cố Gia Huy lại đầy cửa đi vào, sắc mặt u ám, nói: “Mặc đẹp như thế để làm gì? Em định đi xem mắt thật đấy à? Mặc cái này đi, anh chuẩn bị sẵn cho em rồi.”
“Đây là quần áo bình thường mà em vẫn mặc mà.”

“Mặc cái này.”
Cố Gia Huy tức giận nói.

Hứa Minh Tâm mở hộp ra, phát hiện là quần áo
Giống y hệt bộ trên người Cố Gia Huy.

Thật sự là trên có đối sách, dưới có chính sách.

Cô không nhịn được mim cười: “Cố Gia Huy, anh quả thực rất nhỏ nhen.”
“Nếu anh còn không nhỏ nhen nữa, vợ anh cũng đôi? sắp chạy luôn rồi.

Anh đưa tay lên sở mũi, nói một cách cam chịu.

Quý Thiên Kim đột nhiên chen vào một chân khiến anh ngày càng suy tính thiệt hơn rồi.

Cô nhóc này càng trưởng thành cảnh giống mặt trời chậm rãi trỗi dậy, ngày càng có nhiều người chú ý đến ánh sáng của cô.

Anh càng phải cố gắng hơn một tí, nhanh chóng cưới cô về nhà, tránh đêm dài lắm mộng.

Cô thay quần áo xong, hai người lên xe, cuối cùng dén noi da hen sån.

Cô nhìn thấy Quý Cảnh An đứng bên ngoài cửa khách sạn.

Không ngờ anh ta lại là con lai, mặt mày vô cùng thâm thúy, cũng rất đẹp trai.

Nước da rất trắng, chất tóc màu nâu sâm có vài sợi màu trắng, còn đôi mắt là màu hổ phách..


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui