Anh Lance…
Tại sao anh ta lại ở đây.
“Anh cả?”
“Đừng đau lòng làm gì, thế giới này vẫn còn rất nhiều người đàn ông tốt, rất nhiều ấy.
Anh có thể tìm cho em một người khác.
“Không cần, em muốn đó là anh ấy.
Anh, chuyện chưa tới bước đường cùng.” Lucia vội vàng nói.
Tất nhiên cô ta biết Lance đang muốn làm gì, anh ta ước rằng cô em gái này có thể đồng ý cưới một người có gia thế, trở thành vật hi sinh để anh ta mượn sức người khác.
Cô ta không muốn như thế nên mới không chịu buông tha cho Cố Gia Huy.
“Nếu anh ấy muốn sống yên lành ở London này thì một mình nhà họ Ôn thôi không đủ, có rất nhiều gia tộc lâu đời ở London không muốn ngồi yên mình.
Em có thể giúp anh ấy, dùng uy tín của Kettering để những gia tộc đó cho anh ấy chút mặt mũi, để anh anh không phải chật vật ở cái đất này.
Em sẽ không kể công nhưng chắc chắn anh ấy sẽ cảm thấy biết ơn em, thứ đàn ông sợ nhất là mềm lòng, một khi mềm lòng thì anh ấy sẽ bị phụ nữ nắm chặt trong tay!”
“Em tự tin như thế ư? Em chắc chắn cậu ta sẽ nhận sự giúp đỡ của em ư?”
“Tất nhiên rồi, anh ấy là một người làm ăn thông minh, vả lại lợi ích em cho cũng không phải là thứ gì quá to tát, anh ấy sẽ nhận.”
“Được thôi, anh sẽ chờ tin tốt từ em, nếu cần thiết phải giải quyết cô gái đó thì phải làm sạch sẽ một chút.”
“Anh, chuyện này cứ để em giải quyết đi, bây giờ vẫn chưa đến lúc phải ra tay, làm quá mức sẽ khiến cho người ta nghi ngờ.
Một khi cô ta xảy ra chuyện chẳng lành, Henry chắc chắn sẽ nghĩ là em làm, tất cả những gì em làm sẽ thất bại trong gang tấc.
Anh, anh có vẻ khá là nóng vội, ăn vội không thể ăn hết đậu hủ nóng!”
Lucia nghi ngờ nhìn Lance, anh ta luôn giữ sự bình tĩnh và thái độ sâu xa không thể lường trước được, Lần này lại không thể bình tĩnh, cứ khăng khăng đòi ra tay, vì sao thế?
Đối mặt với ánh nhìn chằm chằm của em gái, đó là ánh mắt tìm tòi và nghiên cứu, anh tay sờ cằm và cười nói: “Là do em đa nghi quá thôi, anh chỉ muốn giúp em làm vài chuyện thôi ấy mà.
Được rồi, nếu như em đã có sẵn kế hoạch thì anh sẽ không xen vào việc của người khác nữa, chúc em may mắn.”
Lance cười híp mắt lại, đôi mắt xanh sâu thẳm ấy chất chứa tia sáng sâu xa khó hiểu.
Anh ta xoay người rời đi, Lucia nhíu mày lại thật chặt, cô ta cứ có cảm giác Lance là lạ, luôn nóng vội trong chuyện của Henry, như thể anh ta đang muốn giành lấy một thứ gì đó thật nhanh.
Rốt cuộc người anh trai nô lệ của lợi ích này đang muốn làm gì?
Hứa Minh Tâm về tới nơi thì Bạch Thư Hân ra sân bay đón người, hai cô gá nhào tới ôm lấy nhau.
“Tại sao cậu lại trở về sớm thế? Không phải là ở đó khoảng một tháng à? Vẫn chưa tới ngày về mà?”
“Anh ấy bận rộn nhiều việc bên đó quá nên không có thời gian ở bên tớ.
Một mình tớ ở London cũng không quen đường quen nẻo, quay về Đà Nẵng sẽ thoải mái hơn rất nhiều.” Tải áp Hola để đọc tiếp, chúng mình sẽ tập trung lên tại áp nhé.
“Không sao, cậu có cả bạn trai và bạn gái.
Nếu bạn trai không có ở đây thì vẫn còn cô bạn gái xinh đẹp như hoa là tớ đây mà đúng không? Tớ mời cậu đi ăn một bữa thật to, đi thôi, muốn ăn gì cứ việc lên tiếng, tớ mời.
Hứa Minh Tâm gật đầu, cô bảo chú An đi về trước, tối không cần tới đón cô.
Cô vừa mới ra khỏi sân bay thì Cố Gia Huy đã gọi điện thoại tới.
“Đến nơi rồi hả?”
“Vâng, vừa xuống máy bay, đang chuẩn bị đi ăn cơm với Thư Hân.”
“Đi đường chú ý an toàn, đừng uống rượu đấy biết không?”
“Biết rồi.” Cô ngoan ngoãn nói, nghĩ đến cô gái xinh đẹp nọ bèn kiềm lòng không đậu hỏi: “Cố Gia Huy, người ở sân bay lúc nãy là ai thế? Em thấy cô ấy… Trông có vẻ rất thân thiết với anh.”
“Cô ta chỉ là một tối tác làm ăn của anh mà thôi, vội vàng đến chỗ anh để bàn chuyện hợp tác ấy mà, biết anh ở sân bay nên chạy tới luôn.”.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...