Chaeyoung đang chật vật không biết mặc cái này, còn nghe giọng nói của Lisa bên ngoài nên nhất thời không biết phải làm gì nên đã lỡ miệng kêu Lisa đi vào.
Lisa cười nhếch mép định đi vào thì lại bị cái chân nhỏ đá ra ngoài với lực mạnh, hình như là bé Chaeng nghĩ lại rồi.
"Ủa?" Lisa đứng dậy phủi phủi quần áo của mình, thắc mắc đứng đó.
"À thôi, Li không cần vào, Chaeng biết mặc sao rồi" Chaeyoung thở phào nhẹ nhõm, xém xíu là chết với người này rồi.
Một lúc sau, Chaeyoung đi ra ngoài với bộ váy cực kỳ dễ thương và đáng yêu, Lisa cười không ngớt.
"Ể, xem ra cũng hợp, lấy cho tôi bộ này!" Phục vụ đi đến cầm bộ đồ mà Lisa đưa cho, rồi thêm những bộ khác, có lẽ mua hơn được 1/75 cửa hàng rồi. Lisa không tính tiền, đi ra ngoài với tay không. Còn đống đồ hiệu đó thì được chuyển về nhà của cô, vì cô là chủ cửa hàng ở đó cơ mà.
"Li ơi" Chaeyoung nhỏ giọng, xoa xoa cái bụng nhỏ của mình rồi đưa mắt long lanh nhìn Lisa, Lisa hiểu chuyện đưa em đến một nhà hàng 5 sao gần đó. Nhẹ nhàng cho em ngồi xuống rồi gọi món.
"Thớt thịt nướng, Thịt bò Úc, sườn cừu, sườn bò chữ T và gan ngỗng áp chảo ăn kèm xoài, dâu táo. Thêm một chai rượu vang nữa, hừm ở đây có nước ngọt không?" Lisa nhìn sang Chaeyoung rồi nhìn lại phục vụ.
"Có ạ" Phục vụ thấy Lisa gọi món như thế thì có chút phấn khích.
Gọi món xong, Chaeyoung lại không nhịn được mà đi xung quanh, nơi đây được trang trí theo kiểu Pháp, làm cho em có nhiều sự phấn khích hơn nữa. Lisa nhìn em cười tươi như thế có chút vui trong lòng, chẳng biết có chuyện gì xảy ra phía trước. Thôi thì mình cứ tận hưởng những giây phút bình yên như thế này.
"Bé Chaeng! Lại đây" Lisa vẫy tay kêu gọi Chaeyoung đến, ngoan ngoãn đi đến. Nhìn hành động của Lisa thì cũng hiểu ý, ngồi lên đùi Lisa cho cô ôm mình.
Sao đồ ăn lên lâu vậy?
Đã 20 phút rồi, đồ ăn vẫn chưa lên hả?
Haizzzz đồ ăn của bé...
Suy nghĩ của Chaeyoung 👆
______
"Em đang nghĩ gì vậy?" Lisa ở đằng sau ôm em, đặt cằm mình lên vai em.
Chaeyoung lắc đầu, dựa đầu vào vai của Lisa. Chờ đợi đồ ăn!
Thêm 10 phút nữa, đồ ăn đem lên từ trên người cô nhảy xuống chạy qua bên kia ngồi xuống. Đè môi khiến cho hai cái má lộ rõ hơn bao giờ hết, Lisa dẹp nghỉ ăn ngồi nhìn Chaeyoung.
Em mãi mê ăn, những món thịt này lúc đầu ăn vào có một chút đắng và không quen cho lắm. Nhưng với Chaeyoung ăn gì cũng được miễn nó là đồ ăn, cô gái này đã không ăn thì sẽ đòi ăn một khi đã ăn thì xem như không còn gì nữa.
"Sức ăn của em thật ghê gớm" Lisa nuốt nước bọt, có phần khâm phục người con gái trước mặt. Lisa rất khó ăn, dường như có mấy ngày tuyệt thực nhưng chẳng là gì đối với cô, có lẽ là do quá quen.
"Chaeyoungie, ngước lên" Lisa gõ gõ bàn tay kia cầm sẵn điện thoại, *tách*
Xong! Thế là ra lò một tấm siuuu dễ thương, ôi ta nói má sóc chuột, mắt long lanh, mũi kháu khỉnh. Lisa ngồi nhìn tấm hình rồi cười một mình, đặt nó làm hình nền điện thoại. Ăn xong, cô đưa thẻ blackcard của mình ra rồi lấy lại đi về nhà, gấp rút soạn đồ cho chuyến du lịch gia đình. Gấp rút là vì từ buổi chiều ngày mai nhiều chuyến bay sẽ bị hủy do bão đang tiến tới, dự kiến khoảng 9 giờ tối sẽ lên máy bay.
Gia đình Manoban kèm theo Park Chaeyoung bận rộn với những chiếc vali, kêu vệ sĩ cho vận chuyển lên xe tải rồi đi trước. Lisa thì Chaeyoung cũng nhờ chuẩn bị từ sớm nên chỉ ngồi yên thưởng thức trà, chưa đầy 2 phút sau thì con gấu bông lớn từ đâu bay vào đầu Lisa.
"Ah" Lisa theo đà mà té ngược lên trên, trề môi đứng dậy.
"Con không thấy ai nấy cũng đều bận sao? Mau qua đây giúp một tay" Anh Manoban liếc Lisa một cái rồi đi soạn đồ tiếp. Cô thở dài chạy đi giúp họ, Chaeyoung chán nản ngồi trên sofa tay cầm kẹo mút, tay còn lại là con gấu bông nhỏ.
Hơn nửa tiếng sau, bây giờ cũng là 8 giờ 15 phút. Cuối cùng thì cũng yên vị ngồi trên xe hơi, đường đi đến sân bay cũng không quá xa đủ thời gian để làm hồ sơ đủ kiểu. Đến nơi Lisa không để cho em bước xuống, một tay ẵm em lên rồi đưa vào bên trong tìm một chỗ không có người cho em ngồi.
"Ngồi yên ở đây, không được đi đâu. Có nghe chưa?" Lisa xoa đầu em, đầu thì cạ cạ trán em.
"Dạ" Chaeyoung gật đầu chơi với con gấu bông của mình, Lisa rời khỏi đó chạy đến chỗ xe rồi lấy đồ xuống.
"Nhà có vệ sĩ, vì sao lại không để vệ sĩ làm vậy trời?" Lisa thầm trách mắng.
Lisa bận rộn với những chiếc vali này, muốn nổ tung não. Bên này có 2 người đàn ông lạ mặt, trông có vẻ biến thái và dâm dê nhếch mép đến chỗ của em.
End chap 9
Vote, comment
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...