"Suỵttt....Chaeyoungie đang ngủ, nhỏ tiếng lại đi." Lisa đưa ngón tay lên trước miệng để ra hiệu cho hai kẻ vừa bước vào.
Park Chaeyoung vừa được nằm trên giường, lại còn nằm trong lòng bàn tay của cô, thật sung sướng quá đi mất.
"Có người đang chăm sóc công chúa trong khi bản thân còn chưa lo xong." Jungkook chậc lưỡi cười nói.
"Tao biết chắc rằng mày sẽ không chịu ở lại bệnh viện mà." Jungkook thêm vào, để một bịch đồ xuống bàn.
Jennie ừng ực uống lon coca trên tay, thời tiết bên ngoài rất nóng, khiến người ta chỉ muốn nhảy xuống hồ bơi và chơi đùa. Nó nhìn Chaeyoung một lúc lâu, không biết trong đầu đã nảy ra ý tưởng gì mà rời khỏi trước sự chứng kiến của hai người kia.
"Nó đi đâu vậy?"
"Gấp gáp như vậy là đi chế..."
"Xàm." Lisa lớn giọng và cho Jungkook một ánh nhìn đầy ý lườm, cậu chỉ cười khà khà nham hiểm cho qua.
Cầm dao lên, cậu bắt đầu công cuộc gọt trái cây, khéo léo cực kì dễ dàng. Một dĩa trống không, bây giờ lại đầy ắp trái cây. Lisa cầm lấy một miếng táo và bỏ vào miệng thưởng thức. Khá ngọt, nó thích hợp để ăn vào những lúc này.
Vừa ăn xong một miếng, nhưng nhận ra có một cái miệng nhỏ bất ngờ há miệng như là đón chờ một món gì ngon ngon. Lisa lại hiểu sai ý, cô hôn lên bờ môi ngọt ấy, lưỡi tự nhiên mà đẩy vào bên trong. Chaeyoung phản ứng lại, lập tức trở người về sau, dùng hết sức lực để thoát ra khỏi. Đôi mắt lười biếng không chịu mở, khiến cho cô càng thêm buồn cười.
Lisa không những không dừng hành động, ghì chặt em và dùng lưỡi đẩy sâu vào bên trong, thật may mắn vì lúc đó Chaeyoung không nghiến răng cắn. Cả hai người hôn nhau một lúc lâu sau đó mới thả ra khi Chaeyoung mở mắt mắng cô, Lisa bị mắng mà cười được như mùa.
"Cẩu lương cẩu lương." Jungkook mỉa mai.
"Cảm ơn."
"Vì sao?" Trợn tròn mắt."
"Vì đã trở thành bạn của tao." Lisa nói, nhưng lại nhìn em và xoa xoa đầu em.
"Bạn bè là phải vậy thôi, cảm ơn gì chứ cái con nhỏ này." Jungkook thở phì, nhìn vào đoạn tin nhắn của cậu và một người tên là Taehyung. Chán chả muốn nói, anh ấy đang cố tình lơ cậu.
Park Chaeyoung mấy nay như thay đổi vậy, trở thành một con người rất đáng yêu, chấp nhận mấy cái hành động của cô lại còn thả thính cô. Nhưng mấy câu thả thính đó lại ngốc nghếch có tính thuyết phục vô cùng, Chaeyoung thật là lợi hại.
"Nói nghe nè."
"Hửm?"
"Chaeng..Chaeng đã nghĩ về c-chị." Ấp úng.
"Sao? Nghĩ gì về tôi?" Mỉm cười, chờ đợi.
"Rất ngầu, t-thân thiện." Chaeyoung tả lại giấc mơ mà em đã thấy, Lisa trông rất ngầu khi cưỡi trên mình con ngựa đồ chơi.
"Rất nhỏ.."
"Li ở trên lư..lưng một con ngựa nhỏ."
"Và sau đó n-nó chết luôn." Chaeyoung không ngừng nói nhảm, nhưng câu chuyện lại có thể khiến một kẻ như Lisa chú ý lắng nghe và cười ngốc.
Nhưng khi cô nghĩ lại, nếu nó chết thì có nghĩa Chaeyoung đang chê cô mập có đúng không?
"Chaeyoung có những phát ngôn đôi khi đi vào lòng đất." Jungkook một bên đánh giá, nhìn hai người này hạnh phúc mà nhẹ lòng, không ngờ đến người mà cô đã bắt nạt lại trở thành người yêu của cô, tương lai có thể thành vợ của cô.
"Đám cưới tao, mày đi không?"
"Gì? Chừng nào cưới."
"Chắc là tuần sau." Lisa nhàn nhã đáp, ánh mắt si tình chỉ mãi hướng đến một nơi.
"Cưới ai?" Park Chaeyoung kiêu ngạo hỏi.
"Cưới em."
"Không muốn."
"Vậy cưới người tên là Park Chaeyoung."
"Sao...sao lại cưới người đó..."
"Không phải người đó là em sao?"
"Ờ...hihi, Chaeng quên."
1
Jungkook cười trong bất lực, cuộc đối thoại giữa hai người này luôn luôn có phần đáng yêu trong đó khi Chaeyoung ngây thơ hỏi những câu mà khiến người khác phải ngơ ngác theo. Đôi lúc em còn sử dụng hành động để diễn tả lời nói, nhưng cứ vung tay nên không một ai có thể hiểu ý em.
"Phải đến đó, có gì tao trở thành cây cầu kết duyên cho mày và Taehyung."
"Thật sao?" Sáng mắt."
Gật gật đầu.
Lisa nhìn đồng hồ phía giữa tường, sau đó lại nhìn ra cửa sổ. Ánh mắt sâu xa như muốn làm một việc gì đó, ngay tức khắc một ánh mắt lười biếng xuất hiện khi cô chớp mắt. Lặng lẽ quan sát xung quanh, ngơ ngác khi thấy bản thân đang nằm ở trên giường bệnh.
"Vì sao tôi lại ở đây?" Lisa hoảng hồn.
"Chaeyoung? Tại sao em lại ở đây?"
"Chết tiệt." Jungkook thầm chửi mắng, đặt Chaeyoung xuống chiếc ghế bên cạnh để tránh trường hợp xấu xảy ra.
Đây là tình huống hay gặp khi căn bệnh đa nhân cách của cô trở nên tệ hơn, mỗi nhân cách cứ muốn chiếm lấy thân thể, không ngừng trao đổi khiến cho cơ thể cô xuất hiện những triệu chứng mệt mỏi. Nếu không chữa trị và gặp bác sĩ tâm lý sớm, e rằng cô sẽ không thể tốt hơn.
"Mày đang cảm thấy vui vẻ, hạnh phúc. Mày đang tính toán cho đám cưới của mày và Chaeyoung." Jungkook không ngừng lặp lại những từ ngữ để nó khắc ghi trong trí nhớ cô.
"Ờ nhỉ....Chaeyoung." Lisa nhìn sang Chaeyoung.
"Rất vui vẻ mà đúng không?" Jungkook hỏi.
"Ừ, tao đang vui vẻ." Như một kẻ ngốc, Lisa gật gù và nằm xuống giường, chợp mắt một lúc lâu.
_________
End chap 34
Vote, comment please 🥺
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...