“Em muốn đi làm ở công ty.” Cô nói ra yêu cầu của mình, dù sao Đỗ Ngự Đình đã đồng ý, cô sẽ không sợ anh đổi ý, cô còn nhiều biện pháp để cho anh đồng ý.
“Đi làm?” Sắc mặt của Đỗ Ngự Đình lập tức thay đổi, anh cho là mình đã nghe nhầm, “Em nói gì?” Anh xoa lỗ tai, ghé sát vào.
“Em muốn đi làm ở công ty.” Ninh Noãn Dương rõ ràng, bình tĩnh lặp lại, trên mặt cất giấu ý cười gian xảo.
“Anh cho em nói thêm lần nữa.” Hàm răng của Đỗ Ngự Đình cắn đến kêu răng rắc, sắc mặt có chút tái xanh.
Ninh Noãn Dương lập tức đứng lên trên ghế, hai tay chống nạnh, hét to: “Em muốn đi làm ở công ty.”
“Mau xuống, coi chừng ngã.” Đỗ Ngự Đình bị dọa sợ không nhẹ, bất kỳ yêu cầu gì cũng đồng ý trước rồi hãy nói: “Được, được, anh đồng ý với em là được rồi, em vội xuống.”
Ninh Noãn Dương cười ngọt ngào, lúc này mới để cho Đỗ Ngự Đình đỡ xuống ghế ngồi. Trên mặt của Đỗ Ngự Đình âm thầm đổ mồ hôi, trái tim thiếu chút nữa nhảy ra ngoài, cái này quá dọa người rồi, thử thách ý chí của con người!
“Tại sao lại muốn đi làm ở công ty? Đợi ở nhà không tốt sao?” Chân mày cau lại, Đỗ Ngự Đình đồng ý chuyện kia hết sức không vui.
“Dĩ nhiên là không tốt.” Ninh Noãn Dương lắc đầu giống như cái trống lắc, cô vươn tay, nói từng câu từng chữ: “Thứ nhất, em không có cách nào sống chung hòa thuận với bà nội; thứ hai, Uông Tuyết Thảo không phải là đã đi làm ở công ty sao? Em là nữ chủ nhân của Đỗ gia, nhất định phải chăm sóc tốt vị khách như cô ta mới đúng.” Uông Tuyết Thảo thật sự có đủ nợ, Sunny nằm viện lâu như vậy, tình hình không phải là quá tốt, cũng không thấy người chị như cô ta tới xem một chút, thật sự là máu lạnh!
“Nhưng mà.....”
“Anh đã đồng ý, không cho đổi ý.” Ninh Noãn Dương ngửa đầu, quơ ngón trỏ ở trước mặt của Đỗ Ngự Đình, “Đứa bé nói dối gạt người sẽ bị sói ăn.”
Trên mặt của Đỗ Ngự Đình rơi xuống vài vạch hắc tuyến, trong lòng hét to ông trời bất công, tại sao bất kể lúc nào, anh cũng bị cô gái nhỏ này ăn sạch!
Dứt khoát, anh cắn răng một cái, nhắm mắt lại, gật đầu: “Được, đi làm thì đi làm, nhưng mà anh có điều kiện.”
“Được.”
“Thứ nhất, mỗi ngày đều cùng đi làm với anh, thứ hai, nhất định phải để cho đồng nghiệp biết thân phận của em, thứ ba, chỉ có thể làm công việc hành chính.” Ở dưới mắt của anh, anh vẫn là yên tâm hơn một chút.
“Được.” Ninh Noãn Dương hình như không có do dự gật đầu đồng ý, không chần chờ chút nào, dù sao cô cũng không phải muốn nghiêm túc làm chuyện gì đó, chỉ muốn chỉnh Uông Tuyết Thảo mà thôi.
“Chào thiếu phu nhân!” Sáng ngày thứ hai, mọi người trong công ty đều đứng chỉnh tề ở trước cửa, đông nghẹt, khí hào hào hùng!
“Chào buổi sáng mọi người!” Ninh Noãn Dương được Đỗ Ngự Đình đỡ xuống từ trên xe, nụ cười dễ chịu gật đầu, chào hỏi với bọn họ. Từ giờ trở đi, cô là quản lý hành chính bộ phận tài vụ ở D.S, nghĩ tới đây, lồng ngực của cô lại ưỡn ra thêm vài phần, trên mặt lộ ra vẻ tự hào mãnh liệt.
Bởi vì trước đó đã được thông báo, thiếu phu nhân sẽ tới làm ở công ty, ngày hôm qua mọi người đã bắt đầu bận rộn, mỗi góc bên trong ký túc xá đều được quét dọn sạch sẽ, mỗi cái ly, mỗi mặt gương đều lau đến sáng bóng, hiệu suất làm việc của mỗi người đều cực kỳ cao.
Ai cũng sợ đắc tội với thiếu phu nhân, bọn họ vẫn là nên cẩn thận sẽ tốt hơn.
Sau khi Đỗ Ngự Đình đưa Ninh Noãn Dương tới chỗ làm việc, suy nghĩ một chút lại cảm thấy không yên tâm, vì vậy quyết định để vệ sĩ ở lại, có vệ sĩ ở đó chăm sóc, anh sẽ yên tâm hơn một chút.
“Thiếu phu nhân, cô uống trà đi.” Vẻ mặt của trợ lý nhỏ tươi cười bưng ly trà nóng hổi, trong giọng nói tràn đầy vẻ lấy lòng, cô ta thật vất vả mới cướp được vị trí trợ lý của quản lý, nhất định phải làm cho thiếu phu nhân vui vẻ.
“Ừ.” Ninh Noãn Dương gật đầu, vừa đi, vừa nghiên cứu danh sách nhân viên vừa mới lấy được ở trong tay, nhất định phải sớm quen thuộc với mọi người, như vậy công việc của cô mới dễ dàng.
Tất cả các nhân viên đều cúi đầu làm việc, không dám thì thầm với nhau, có chút qua loa, Ninh Noãn Dương hài lòng gật đầu, đi tới chỗ trống ở phía trước, nghiêng người hỏi Tiểu Điềm: “Vị trí này là của ai? Xin nghỉ sao? Tại sao vẫn chưa tới làm?”
“Vị trí này là..... của tiểu thư Uông Tuyết Thảo.” Tiểu Điềm khẽ trả lời, thân phận của Uông Tuyết Thảo mọi người đều biết rõ, cô ta đại diện cho lão phu nhân, bình thường mọi người đều không dám đắc tội với cô ta, “Chắc là trên đường kẹt xe, rất nhanh sẽ tới thôi!”
Nhưng mà, bất kỳ lý do gì, cũng không đủ để trở thành cái cớ để đi trễ.
“Giờ làm việc của chúng ta là chín giờ, bây giờ là chín giờ hai mươi phút.” Ninh Noãn Dương cười ngồi xuống ghế của Uông Tuyết Thảo, “Tôi sẽ chờ cô ấy, nhìn cô ấy bị muộn bao lâu.” Chỉ là đi muộn rồi, bất kỳ lý do gì, cô cũng có thể xử phạt Uông Tuyết Thảo.
Aida, sẽ chờ đợi hình phạt đi!
Thời gian từng phút từng giây trôi qua, tất cả mọi người đều không dám thở mạnh, chỉ lo vùi đầu vào công việc, những người bình thường thích đi vệ sinh, thích uống nước, vào lúc này đều không dám đi đâu cả. Phải biết rằng, bộ dạng của thiếu phu nhân vẫn có chút kinh khủng. Ai cũng biết, vào lúc này thiếu phu nhân chỉ sợ là muốn giết Uông Tuyết Thảo, mọi người đều hiểu đạo lý giết gà dọa khỉ, lúc này ngoan ngoãn làm con khỉ vẫn là tốt nhất.
Vệ sĩ đứng bên cạnh Ninh Noãn Dương, theo phân phó của Ninh Noãn Dương, để cho người ta cầm một cái mặt đồng hồ lớn để trước bàn của Uông Tuyết Thảo.
“Cốc cốc cốc-----”
Tiếng giày cao gót bén nhọn vang lên, Uông Tuyết Thảo ăn mặc lộng lẫy, dáng người lắc lư, đi tới bàn làm việc của mình. Đi trễ với cô ta mà nói là chuyện bình thường, cô ta tới đây làm bất quá chỉ là đồng ý yêu cầu của lão phu nhân, dù sao có lão phu nhân chăm sóc, cũng không có ai dám nói nửa câu.
“Uông tiểu thư, cô đã tới trễ.” Vẻ mặt của Ninh Noãn Dương tươi cười ngồi ở chỗ của Uông Tuyết Thảo uống trà, đưa tay chỉ cái đồng hồ to ở trên bàn.
Thời gian lúc này là chín giờ năm mươi chín phút, tới trễ tận năm mươi chín phút.
“Ninh Noãn Dương?” Uông Tuyết Thảo kinh ngạc nhìn chằm chằm Ninh Noãn Dương đang ngồi ở chỗ của mình, ngày hôm qua vì cô ta đi dạo
//