Cháp 2 .
Trong khi Hoàng Khanh đang mệt mỏi với đống công việc không giới hạn của công ty thì bên kia Hoàng Bảo cũng mệt mỏi không kém với đám con gái vây quanh mình . Từ khi cậu bị chấn thương tay ngày ngày các mỹ nhân lần lượt ghé thăm , nhà cậu hiện tại giống hậu cung của đế vương năm xưa hơn một căn biệt thự hiện đại , các cô người yêu cũ , người yêu mới , em gái hờ lẫn bạn học , ngồi một dãy salon tất cả đều nhằm vào cánh tay của cậu mà sờ tới sờ lui , miệng thì hỏi thăm nhưng mắt lại không ngừng chiến đấu với những cô gái bên cạnh . Quả thực khiến hoàng bảo đau đầu , dù nhiều lần đuổi khéo các nàng về nhưng có vẻ không ai có ý định bỏ cuộc . Trong những lúc bế tắc thế này , có lẽ người đầu tiên mà Hoàng bảo nghĩ đến là Thanh Thanh, lúc này chỉ có cô mới giúp được anh .
Sau khi ra sức chạy trốn cuối cùng Hoàng Bảo cũng có thể gọi điện nhờ người giúp .
Chuông điện thoại đang rung , tuy nhiên không ai lên tiếng cho đến khi . một âm thanh mạnh mẽ đầu dây bên kia vang lên .
_alo , lại cần chị giúp gì .
Thanh thanh lên tiếng .
_ Thanh mỹ nhân à , giúp tớ lần này đi , hội đồng người cũ đang làm loạn nhà tớ , mau tới giúp tớ dẹp loạn , nếu không tới khi anh hai về tớ sẽ chết mất .... Thanh thanh ,... bla bla bla.....
Bảo bảo ra sức cầu xin .
_ tút tút .......
Mất kết nối , .... Như mọi lần thì phía đầu dây bên kia đã dập máy , Hoàng bảo nhìn ra phía phòng khách ,sau khi anh đi liền giống như đấu trường , không ai nhường ai , chỉ thiếu chưa động tay động chân , đến mức này ngoài cầu nguyện có lẽ Hoàng bảo không thể làm gì khác . mong rằng nàng Thanh Thanh sẽ tới giúp cậu ,nếu không cậu quả thực không thể giải quyết cục diện này .
10' sau , mọi việc trở nên căng thẳng hơn rất nhiều khi các nàng đồng loạt tấn công áp sát Hoàng Bảo , khiến cậu không thể đối phó ....
_ Bảo Bảo , Anh mời người về nhà chơi sao lại không nói với em .
Từ phía cửa một cô gái khỏe khoắn , trên người mặc một bộ đồng phục karate , tóc cột cao bện sam gọn gàng , trên trán còn đọng lại vài giọt mồ hôi , khóe môi mỉm cười nhưng lại mang khí thế bức người , khiến người khác có đôi phần hoảng sợ .
Sau phút giây ngỡ ngàng nhìn người phụ nữ trước mặt . các cô gái cũng kịp quay về nhìn Hoàng Bảo đồng loạt nhìn anh bằng ánh mắt nghi ngờ .
_Hoàng Bảo người phụ nữ này là ai vậy anh , một cô gái đã kịp lên tiếng , phá vỡ không yên lăng .
Nghe câu hỏi từ cô gái đối diện , Hoàng bảo biết thời cơ của anh cuối cùng cũng đến , liền cười tươi chạy tới ôm eo thanh thanh .
_ Đây là người yêu hiện tại của anh , là tuyển thủ karate , cô ấy mới đi thi đấu về , chưa có dịp giới thiệu với mọi người . Cô ấy rất yêu quý động vật nên các em yên tâm , chỉ trừ những lúc ghen thì có hơi mạnh mẽ một chút , chắc cũng chỉ gãy tay , gãy chân , sơ sát qua qua thôi ....
Ngay khi Hoàng Bảo chưa nói hết câu các cô gái đã lần lượt xanh mặt , mỗi người một lý do xin phép ra về .
Trong phút chốc từ một phòng đầy mỹ nhân đã trở nên vắng vẻ chỉ còn lại 2 người .
Tuy nhiên Hoàng Bảo chưa kịp vui mừng liền cảm thấy cánh tay bị vặn ngược ra sau , cảm giác đau đớn ập đến khiến cậu méo mặt cầu xin.
_ a ,... a... thanh Mỹ Nhân , tha mạng .....
_ hừ , lần sau tay chân đặt trên người chị cần biết an phận nghe chưa .
Thanh Thanh hừ lạnh , tên nhóc này lúc nào cũng khiến cô khó chịu , gây họa lại tìm đến cô giải quyết giúp .
_ thanh thanh mỹ nhân , cảm tạ ơn cứu mạng của nàng , kiếp này tại hạ xin làm phu quân của nàng để bù đắp ...
Hoàng bảo chưa kịp dứt lời liền nhận một cước vào bụng lăn ra sàn nhà rên rỉ ..
_ sao cậu mạnh tay như vậy chứ , chỉ là trêu đùa thôi mà .
Nhìn tên nhóc lăn lộn trên sàn nhà kia , lại thêm khuôn mặt phụng phịu, ấm ức khiến thanh thanh không nhịn được cười .
_ Xem lần sau còn dám trêu chọc chị không ,hừ .
Hoàng bảo ấm ức nhưng vì yếu hơn thanh thanh , tay lại đang chấn thương nên chỉ có thể ôm hận mà đứng dậy , nhìn cô bằng ánh mắt ai oán .
_ xùy , cậu mới đi tập về à , lát đi qua Team star với mình được không , nay mình có buổi hẹn , cậu đóng làm bạn gái của mình là được , nếu không các em lại bao vây , mình mệt mỏi lắm .
Hoàng bảo nói xong không quên ôm chân Thanh Thanh cầu xin .
_ ngày nào cậu cũng lôi tôi vào mấy vụ rắc rối này , tôi sẽ nói với bác Nam để bác xử lý cậu .
Thanh thanh bĩu môi đe dọa .
_ Thanh Thanh à , please ...
Biết tính Thanh Thanh nên , Bảo bảo ra sức cầu xin , cuối cùng hàng rào vững chãi của thanh thanh cũng bị tên nhóc bảo bảo kia đánh đổ.
Ở một nơi khác . Không khí lại căng thẳng hơn , khi Hoàng khanh mới trở thành quyền tổng giám đốc của LT , mọi việc ban đầu vốn rất khó khăn , vì cậu quá trẻ tuổi nên khó nhận được sự tín nhiệm của mọi người . Nếu không vì họ nể mặt ba cậu và nhìn sắc mặt chú Quân thì sợ rằng Hoàng Khanh không thể ngồi vững trên ghế quyền tổng giám đốc được mấy ngày .
Xuyên suốt cuộc họp ban quản trị , không khí trong phòng đều im lặng đến nỗi đáng sợ , dù đưa ra bất kì đề xuất nào cho dự án mới cũng không ai chú tâm đến điều đó .
Điều này khiến Hoàng Khanh rất khó chịu , nhưng anh lại không thể làm được gì .
Cuộc họp kết thúc , Hoàng Khanh mang theo một bụng tức tối về văn phòng , công việc cũng không cần nhìn tới , một lượt liền nằm trên ghế dài ngủ say xưa .
Cho đến khi có người tới gọi anh thức dậy .
_Tổng giám đốc , anh mau dậy đi , đã hết giờ làm rồi ,
Bị gọi dậy khi đang ngủ , Hoàng Khanh cảm thấy khó chịu , thức dậy liền rút áo khoác ngoài cứ như vậy đi về , không quan tâm tới người vừa gọi anh thức dậy trên tay vẫn cầm một tách trà nóng .
Là anh quá vô tâm , hay là cô quá quan tâm , có lẽ là cả hai .
Trên đường lái xe về nhà , Hoàng Khanh cảm thấy không vui nên quyết định lái xe vào một bar mới mở.
Anh vốn không phải một kẻ nghiện rượu , càng không phải dân chơi , nhưng do tâm trạng không tốt nên không tự chủ uống quá nhiều , cho tới khi không kiểm soát được lí trí của chính mình , giữa những cô gái đang vây quanh anh như mong chờ điều gì đó từ mình , anh không thể thoát ra được khỏi đám phụ nữ đó , nên quyết định chọn bừa 1 người trong đám con gái ,... sau đó , tất cả đều trở nên mơ hồ , anh cảm nhận được có ai đó đã dìu anh đi , nhưng cũng không biết đó là ai , ....Lí trí của anh dần biến mất .
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...