Bạn đã từng gặp người nào làm mình xấu hổ ghê gớm?
Tam thiếu Ngô gia chính là một nhân vật như vậy. Võ Lâm đệ nhất nhân cấp 196, hiện nay anh ta đã đứng đầu Thần bảng liên tục ba tháng rồi. Khoảng cách so với người đứng thứ hai Anh thật là pro 195 và người đứng thứ ba Lam Y Công Tử 194 có vẻ rất suýt soát. Nhưng xin hãy nhớ rằng, ở giai đoạn này, mỗi lần vượt cấp đều cần cả tỷ điểm tích luỹ. Nếu hình dung cấp 195 giống người mới ra khỏi thôn tân thủ, thì lever 196 là người đã vượt qua trung kỳ rồi.
Tương tự trường hợp Lam Y Công Tử, Tam thiếu Ngô gia ở server mình cũng là một nhân vật truyền kỳ đầy tiếng tăm. Trên bản đồ thiên hạ, Ngô quốc nổi lên như một điểm sáng là do có vị đại thần này toạ trấn. Nhưng sau sự kiện quốc chiến tháng tám, Lam Y đổi quốc tịch đã làm cán cân quyền lực dịch chuyển. Bây giờ Trần quốc mới là nước mạnh nhất Thần Châu, tất cả các quốc vương đều phải kiên dè Lam tố Tố.
Tiếp theo đó, việc Lam Y thường xuyên đi xâm nhập biên giới, quay về quê cũ đã khiến người dân Ngô quốc tức tối. Thần dân nước Ngô nhiều lần tụ tập phục kích đại thần nhưng đều thất bại, oán thù ngày càng chất cao. Vậy nên quốc vương nước Ngô bị buộc vào thế phải khai chiến. Huỳnh Hoa Tửu gửi lời thách đấu đến cho Lam Tố Tố. Đồng thời nàng động viên vị phu quân đã ẩn thân cả tháng nay của mình xuất hiện. Ngày một tháng chín, bảng thông báo thiên hạ vang dội.
[Thiên] Hệ thống: “Võ lâm minh chủ giá đáo, chư vị nhân sĩ mau triều bái.”
Bấy nhiêu cũng đủ cho mọi người biết đại thần Tam thiếu Ngô gia đã quay trở lại rồi.
Có một điều thú vị là hai nước mạnh nhất trong cửu quốc đều do nữ nhân nắm giữ. Một Lam Tố Tố có đại ca kềm cặp, một Huỳnh Hoa Tửu có phu quân chống lưng. Lam Tố Tố và Anh thật là pro vốn là anh em thật ngoài đời, vì vậy họ giúp đỡ nhau là điều không mấy lạ. Tuy nhiên, Huỳnh Hoa Tửu và Tam thiếu Ngô gia vốn chỉ có mối quan hệ phu thê trên game; lý nào y lại không có dã tâm riêng, chỉ một lòng phò trợ nương tử mình.
Tâm sự này chắc chỉ có top ba Võ Lâm mới hiểu nổi. Danh hiệu quốc vương, thành chủ ... đối với đại thần đã quá nhàm chán rồi. Nếu solo một chọi một, trong quốc gia mình có ai còn là đối thủ. Vậy nên họ thỉnh thoảng tham chiến cho vui, thời gian còn lại chủ yếu nhắm đến mục tiêu cuối cùng của trò chơi. Phi thăng.
Giống như những người khác, các đại thần chỉ mong phá giải bí mật Ngũ Đại Kỳ Bảo. Họ muốn nhìn thấy nhân vật mình mọc cánh, phát sáng như trong trailer mà nhà sản xuất đã giới thiệu. Ai cũng nhận ra những dấu hiệu hoá thần của nhân vật Tam thiếu Ngô gia đang càng lúc càng rõ. Y bắt đầu biến hoá to hơn bình thường, vầng hào quang quanh người cũng ngày một rực rỡ hơn.
Nếu có dịp nào mà các cao thủ hàng đầu Võ Lâm tụ tập, người chơi sẽ nhìn rõ sự biến hoá vi diệu này. Từ cấp 190, nhân vật bắt đầu tăng kích thước cùng độ sáng. Đến khi mãn cấp, đại thần đã có chiều cao gấp rưỡi người thường, đồng thời quang mang quanh thân có thể rọi sáng trong bóng đêm. Vậy nên nhân vật cấp 196 như Tam thiếu Ngô gia đi đến đâu cũng gây sự tò mò, ghen tị là lẽ dĩ nhiên.
Người và thần không chỉ cách biệt về ngoại hình mà còn ở sức mạnh. Tất cả các trang Võ hồn, Nội công, Kinh mạch, Huyệt đạo, Truyền thần ... đều đã được mở ra. Vũ khí y dùng là thần tiết, trang bị trên người là thượng đẳng. Thú nuôi của Tam thiếu Ngô gia là một đám mây hồng, vốn đâu phải vật phàm trần. Y là điển hình của người chơi vừa cày kéo điều độ, vừa siêng năng nạp thẻ. Kẻ có tài lẫn lực, trở thành Võ Lâm Minh chủ cũng là điều dễ hiểu vô cùng.
Tuy nhiên, vẫn còn một vấn đề khác, mà ai nấy đều đặt nghi vấn. Võ Lâm Truyền Thuyết được thiết kế kiểu gì, sao những đại thần hàng đầu đều là carry chứ không phải tanker? Anh thật là pro thuộc phe đấu sĩ thuần tuý, vô cùng mạnh mẽ. Nhưng Tam thiếu Ngô gia và Lam Y Công Tử, một người nhạc sĩ, một kẻ y sư sao toàn leo lên thứ hạng cao thế này.
Thuở Tam thiếu Ngô gia còn độc thân, đúng là idol nổi tiếng nhất thiên hạ. Từ lúc y kết hôn với Huỳnh Hoa Tửu rồi, Lam Y Công Tử mới có dịp vụt sáng lên. Vị trí người được các cô nương săn đón nhất thuộc về thiên tiên cầm sáo cưỡi mây của Ngô quốc. Mỗi lần Tam thiếu Ngô gia xuất hiện, đều khiến hàng ngàn người gào rú xuýt xoa.
So với y sư cầm quạt, cưỡi đại điêu thì hai kẻ một chín một mười. Vấn đề ở chỗ Tam thiếu Ngô gia từng lộ ảnh đại mỹ nam nên ai cũng đoan chắc Lam Y Công Tử cũng phải vậy. Y đã công khai thân phận ca sĩ, về sau chiến thắng cuộc thi đi tìm thần tượng, được Võ Lâm mời làm người đại diện. Từ lúc đó Tam thiếu Ngô gia bước ra khỏi game, trở thành ngôi sao mới với nghệ danh Ngô Tam thiếu gia.
^_^
Thiên Hùng cười khùng khục khi đọc các bài giới thiệu về Tam thiếu Ngô gia. Tự nhiên hắn không ngăn được, phải quay qua nhìn Steven bên cạnh. So với chàng trai quá điệu đà kia, Steven mới thật sự lôi cuốn. Y là người nước ngoài, dĩ nhiên nước da trắng, đôi mắt cũng sâu hơn dân Việt Quốc. Đặc biệt, Steven còn sở hữu mái tóc bạch kim, nhìn không khác gì hoàng tử yêu tinh mấy. Nếu không phải y quá đỗi lạnh lùng, có lẽ y tá, bác sĩ nữ toàn bệnh viện này đều ngã rạp hết.- Cười gì vậy? - Steven đáp lại ánh nhìn của Thiên Hùng bằng một cái nhíu mày khó chịu.- Tôi chỉ đang phân tích, so sánh tương quan lực lượng giữa cậu và đối thủ sắp tới thôi mà. - Hắn lại cười thâm sâu. - Cậu thắng hiệp đầu.- Tam thiếu Ngô gia là Võ Lâm Minh Chủ, dĩ nhiên mạnh hơn tôi. Nhưng quốc chiến là việc của nhiều người, trong khi lực lượng Trần quốc không tệ. - Steven trực tiếp bỏ qua nụ cười gian tà của Thiên Hùng- Vừa thay đổi quốc tịch đã có mới nới cũ. Nay là người Trần quốc rồi, nên bắt đầu chê Lê quốc đấy ư? - Hắn giả vờ trách móc.- Tôi chỉ nhận xét khách quan mà thôi. - Y nhún vai. - Ở Lê quốc, các thành chủ đánh nhau liên miên, hận thù tràn ngập. Trong khi đó Trần quốc rất nề nếp quy cũ. Họ cũng cạnh tranh, nhưng với tinh thần hiệp nghĩa, tôn trọng nhau.- Xì ... chơi game mà không đấu đá hơn thua thì có gì vui. Võ Lâm cứ tổ chức sự kiện này nọ, chủ yếu là cho mọi người có dịp kết oán đấy chứ. Ngoài danh sách hảo hữu, chúng ta còn có danh sách thù nhân. Cứ mỗi lần bị người nào giết chết, thì tên kẻ đó lập tức hiện trong danh sách. Mỗi lần thù nhân online hay lên cấp, hệ thống đều nhắc nhở khiến tôi phát bực. Ngoài lý tưởng “sợ thiên hạ” không loạn thì nhà sản xuất còn mục đích gì?Những điều Thiên Hùng phân tích đều là sự thật, nên Steven không bàn cãi nữa. Bản thân y cũng là người bị lắm kẻ ghen ghét, hận thù bủa vây khắp nơi. Nhưng ít nhất Steven vẫn phân biệt được đâu là trò chơi, đâu là thực tế. Cứ như Thiên Hùng, thật ảo khó phân. Hảo hữu trong game cũng là bạn tốt ngoài đời, thê tử trên mạng bây giờ đã là bạn gái hắn. Thậm chí lần trước đi ngoài đường, Thiên Hùng còn đánh nhau với người chơi game Võ Lâm. Bác sĩ Thiên Hùng và y sư Anh Hùng dần dần đã thống nhất với nhau thành một. Cuộc sống của hắn chẳng còn tách bạch ra thành hai thế giới như trước kia nữa rồi.
Ngoài Thiên Hùng, vẫn còn một người bị Võ Lâm ám ảnh. Từ dạo Lam Y đổi quốc tịch, Ngọc Linh vẫn rầu rĩ khôn nguôi. Mỗi ngày ra vào giáp mặt, y luôn thấy được vẻ u buồn trong mắt nàng. Dẫu Ngọc Linh thường cố gượng cười, nhưng tâm trạng không thật sự thoải mái.
Steven cũng chẳng biết phải giải quyết tình huống này thế nào. Ngọc Linh vẫn hoàn thành công việc, đâu để chuyện Võ Lâm ảnh hưởng, nên y không có đường nhắc nhở. Nhưng sao thấy nàng không vui, y lại bực bội không yên? Trong vô thức Steven luôn nhìn về phía Ngọc Linh lo lắng. Y phải kềm mình không nói ra câu, “Ta vẫn ở bên nàng, xin chớ sầu lo”. - Dạo này không nghe cậu nhắc về việc dã ngoại nữa. - Lần đầu tiên y chủ động đề cập vấn đề này. - Không cần bồi đắp tình cảm với Tịch Dạ sao?- Bọn tôi vẫn thường cùng ăn tối và chơi game. - Thiên Hùng chồm tới đầy hào hứng. - Thế nào, cậu muốn đi chơi nữa hả?- Không phải, tôi chỉ đang quan tâm lo lắng cho tình hình các cậu. - Steven xấu hổ, chối biến ngay.- Tôi hiểu rồi, dạo này không được tổ đội với mọi người, lang thang một mình chắc cậu buồn chán lắm. - Thiên Hùng vuốt cằm ra dáng hiểu biết. - Vậy chủ nhật tuần này, chúng ta lại đi chơi xa.- Trước giờ tôi vẫn quen cô độc một mình. - Steven cãi lại.- Vậy cậu không chịu đi à? - Hắn cụp mắt rầu rĩ. - Vậy mà tôi tính rủ Ngọc Linh ra ngoài cho khuây khoả hơn.- Ai nói không đi. - Steven nhanh chóng cướp lời. - Chúng ta ở bệnh viện quá nhiều, nên đi dã ngoại, bớt ngửi thuốc sát trùng một chút.Lúc đó Thiên Hùng rất cao hứng, muốn cười to chọc ghẹo vị đại thần hay e thẹn. Nhưng vì nghĩ cho tương lai, hắn không dám chọc tức Steven. Không chỉ Ngọc Linh, mà thời gian gần đây Dr.Wilson cũng hay cáu gắt. Bọn họ không vui, hẳn nhiên vì lý do phải chia xa.Tiểu biệt thắng tân hôn.
^_^
Trong vòng mười ngày, Thiên Hùng giao nhân vật của mình cho Tịch Dạ. Công việc của họ chủ yếu là đến Tiên Nhân thôn toạ thiền. Thật kinh khủng khi bọn họ liên tục thăng sáu cấp. Bản thân Anh Hùng còn lên chức trưởng thôn do hắn ở lâu trong thôn. Điều này chứng minh, chưa có ai phát hiện ra bí mật của Trầm Hương. Vậy nên cả phụ bản chỉ có hắn cùng Tịch Dạ.
Thành viên Bách Thắng bang vẫn liên tục truy tìm quest môn phái nhằm lấy Tẩy Cốt đan. Nhưng chẳng hiểu nhà sản xuất game sắp xếp thế nào, mà cho đến giờ chưa ai khám phá ra. Không chỉ bản thân họ nóng lòng, Thiên Hùng cũng nôn nao không kém. Hắn đành nói việc này cho hội “mê dược y sư” của mình. Thiên Hùng lấy điều kiện trao đổi là bọn họ phải chỉ cách lấy Tẩy Cốt đan ở môn phái. Chẳng mấy chốc Hồng Phấn, Coffe Đại Sư lẫn Thuỷ Mạc đều có thể vào phụ bản Cực Lạc Đoạ Trần.
Càng về sau, số lượng người đến được Tiên Nhân thôn bắt đầu tăng lên. Dần dần thông tin mà Anh Hùng xì ra cho hảo hữu đã lan khắp hang cùng ngõ hẻm. Trong Võ Lâm, nhà nhà đi săn Trầm Hương, người người về môn phái làm nhiệm vụ. Nhưng ai cũng sợ kẻ khác giỏi hơn mình, nên quyết định giữ bí mật, không chịu nói ra. Cho nên mới xảy ra tình trạng kẻ có Tẩy Cốt đan không thể vào thôn, người sở hữu Trầm Hương nhưng không cách nào sử dụng.
Lúc người đến Tiên Nhân thôn tăng lên đáng kể, nhà sản xuất cảm thấy không giữ được bí mật nữa, đành công bố luôn phụ bản Cực Lạc Đoạ Trần cho cả thiên hạ cùng biết. Cuộc cách mạng luyện cấp nổ ra, bảng xếp hạng Tân Tú luôn bị thay đổi từng giờ. Cuộc đua tốc độ luyện cấp này cũng hấp dẫn không thua gì đua sủng vật. Thậm chí mọi người còn tổ chức cá cược xem ai trụ ở vị trí tăng cấp lâu nhất. Xã hội bắt đầu phân hoá thành hai loại, người thường và bán tiên.
Số lượng nhân vật lên chức đại thần ngày càng nhiều hơn, kéo theo hệ quả là giá Trâm Hương tăng vọt. Vì tương lai đứng đầu thiên hạ, Anh Hùng và Tịch Dạ đành quay về nghề cũ. Một người đi trộm, một người đi cướp, mong tích luỹ đủ Trầm Hương cho mọi người cùng xài. Bây giờ hai người họ chính là hy vọng của cả bang.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...