Trong hệ thống kỹ năng của từng môn phái bao gồm sáu chiêu thức tấn công, sáu đòn nội công phòng thủ, sáu đặc kỹ và ba đòn vận khí. Cứ mỗi lần nhân vật lên một lever, sẽ sở hữu một điểm kỹ năng dùng để nâng cấp các chiêu thức này. Mỗi chiêu thức có đến mười mức điểm. Như vậy, ngay cả người chơi mãn cấp cũng không thể nào đạt mức điểm tuyệt đối cho tất cả các kỹ năng.
Chính nhờ sự thiếu sót này mà người chơi mới xây dựng lên một nhân vật mang tính cá nhân đặc sắc. Có người chỉ chuyên luyện tấn công, có người thiên về phòng thủ, cũng có người chuyên buff đặc kỹ. Riêng chiêu thức vận khí chỉ xuất hiện khi nhân vật ở mức nguy hiểm tính mạng. Tức máu ở mức 20% trở xuống, đòn vận khí sẽ xuất hiện ngẫu nhiên bao gồm Tự Bạo, Liên Hoàn, Tuyệt Kết. Mỗi chiêu thức vận khí đều có khả năng trở bại thành thắng do mức độ sát thương lớn của nó. Tuy nhiên nhân vật cũng có nguy cơ chết cao hơn do máu đang ở trạng thái thấp và tác hại của đòn vận khí. Thông thường, trong nhóm đánh boss luôn có chừa ra một nhân vật hy sinh có số máu thấp để chờ đòn vận khí. Đây chính là lá bài cuối để họ tiêu diệt những quái vật thần cấp có lượng sinh mệnh quá cao.
Lại nói về nhân vật Anh Hùng, người hiện đang đi theo con đường song tu hiện nay. Tuy hắn gia nhập Trường Sinh trang ngay từ đầu, nhưng vì con đường nghề nghiệp nên phải đi mua bí kiếp đao pháp của Bách Long môn để luyện. Trong Võ Lâm Truyền Thuyết cũng không ngăn cấm chuyện nhân vật cùng lúc luyện nhiều môn võ. Nhưng do số điểm kỹ năng ít hơn số mức điểm của môn phái nên ai cũng chuyên tu tập một môn duy nhất. Thiên Hùng đã chọn con đường song tu, tức hắn sẽ vĩnh viễn không bao giờ học được tối chiêu thượng mạnh nhất của từng bên.
Steven từng chơi nhân vật Thanh Nhã môn, Thần Phong bang nhưng chưa bao giờ đụng đến Bách Long môn. Ngoại trừ đấu sĩ của Võ Gia, thợ rèn Thiên Mẫu sơn, thì đao thủ Bách Long Môn cũng là lớp nhân vật có khả năng càn quét khá lớn. Đối với nhân vật tanker chuyên đánh cận chiến thì chỉ số máu và khả năng phòng thủ là yếu tố tiên quyết hàng đầu. Nhưng bởi vì Anh Hùng thuộc Trường Sinh trang, nên hai điểm này hắn đều thuộc lớp yếu nhớt nhất trong nhóm.
“Làm tanker mà máu thấp thế này, chẳng trách chi hắn mua kim sang dược dữ trữ nhiều đến thế.” Steven bật cười.
Trong phạm vi cuộc tỷ thí lần này, mọi người phải đánh nhau theo từng cặp. Chính vì vậy chiến thuật đánh nhóm cũng phải được điều chỉnh lại cho phù hợp với quy mô hai người. Nếu một người cực mạnh thì chia ra tấn công phòng thủ. Nếu đối thủ quá mạnh thì hai người cùng chuyển về thủ và buff. Nếu đối thủ quá yếu thì hai người cùng lên tấn công. Riêng trường hợp này, Steven cho rằng tối sách chính là cả hai cùng tham chiến. Y sẽ dựa vào kho thuốc của Anh Hùng để đảm trách vai trò công thủ lưỡng nhiệm.
Trong trận đấu đầu tiên, rất may mắn là họ gặp được một cặp gà. Đối thủ đều là người mang chế độ VIP, nhưng có lẽ do được hưởng ưu đãi, tiến cấp quá nhanh mà họ vẫn chưa thích ứng hoàn toàn với game. Tuy không tầm thường, nhưng người điều khiển không biết phát huy hết khả năng của từng nhân vật. Vậy nên đòn tấn công của họ chỉ là những chiêu thức cơ bản với lực sát thương quá thấp.
Tịch Dạ khi chiến đấu thì luôn hăng hái chạy đầu dẫn trước. Nàng hoàn toàn bỏ lơ phòng thủ vì tin tưởng tướng công phía sau sẽ bơm máu liên tục cho mình. Steven lần đầu tiên đánh nhóm với nàng nên vẫn chưa hiểu rõ. Lúc y để ý đến thì Tịch Dạ chỉ còn mấy chục máu, không có khả năng đỡ nổi đòn tấn công tiếp theo của kẻ địch. Steven sợ hãi nhảy ra chắn phía trước Tịch Dạ. Y bỏ lỡ một nhịp tấn công, trút kim sang dược hồi máu cho nàng.
Lần đầu tiên lên võ đài mà y lại hồi hộp như vậy. Một phần do nhân vật mình cầm có lever quá thấp, một phần do đồng đội điên khùng không biết lo cho an nguy tính mạng bản thân. Chả trách gì Anh Hùng là y sư mà trong túi nãi chỉ toàn chứa thuốc. Tất cả đặc kỹ của Trường Sinh trang cũng không bù kịp với tốc độ mất máu của cặp đôi phá hoại này.
Họ chiến thắng oanh liệt trước hai đối thủ cấp 104 và 112. Tịch Dạ vui mừng reo hò, ôm chồm lấy tướng công đứng bên cạnh. Dù đây chỉ là hành động của nhân vật, nhưng vẫn khiến Steven có cảm giác xốn xang kỳ lạ. Hệ thống hành động biểu cảm của game Võ Lâm đã vượt qua mức bình thường rồi. Phải nói là cực kỳ tinh tế, cực kỳ chân thật. Ở phía bên đây màn hình Steven cũng có thể cảm nhận được sự vui mừng hân hoan của người đồng hành.
[Nhóm] Tịch Dạ: “Tướng công, tướng công nhặt được gì thế?”
Nghe nàng nhắc nhở, Steven mới giật mình mở tay nãi ra. Trời ơi, Anh Hùng trong lúc tỷ võ cũng có thể chôm được bảo vật. Khả năng này thật không hổ danh Bách Thắng thần thâu. Trong cuộc hỗn đấu ở tháp Thiên Đường lẫn quốc chiến, Anh Hùng đã nhiều lần biểu diễn khả năng trộm đồ tuyệt đỉnh cuả mình. Nhân vật độ may mắn 100%, đúng là khó có thể nào lường trước được khả năng của hắn.
[Nhóm] Anh Hùng: “Một lồng nhốt sủng vậy mới”
[Nhóm] Tịch Dạ: “Dạo này bùa chống trộm và ổ khoá bán chạy, mọi người bắt đầu đề phòng trộm cướp rồi.”
Steven có thể tưởng tượng được Tịch Dạ đang chề môi ra cảm thán. “Nàng tuy có hơi chuyên quyền, nhưng vẫn là một cô gái đáng yêu.”
Họ rời khỏi lôi đài, nhường cho cặp đôi khác lên thi đấu. Tất cả những kẻ tham dự sự kiện đều có thể tự do đi lại trên hòn đảo nổi này. Trong khu vực không chỉ có người tham gia thi đấu, mà còn những kẻ khác tới góp vui. Xung quanh chỗ này cũng đồng thời tổ chức hội chợ, bọn họ có thể mua được hàng giảm giá hoặc hàng hạn chế số lượng chỉ tung ra vào các dịp đặc biệt. Nói tóm lại, đối với nhà sản xuất game, thì làm việc gì cũng không thể tách với chữ ‘Thương’.
Kiếm tiền vẫn là nhiệm vụ hàng đầu cuả tổ chức.
^_^
Trận đấu thứ hai, họ gặp được một cặp đôi đại thần và bé con. Đại thần ở đây là Cô Tiên Đỏ, huấn sủng sư cấp 178 đứng thứ hai mươi trong số những kẻ mạnh nhất Lê quốc. Steven căng thẳng vì đột nhiên phải đối đầu với nhân vật quá mạnh thế này. Nhưng khi bắt đầu giao chiến, y cảm thấy nàng ta đã chọn sai đối tượng hợp tác.
Phu quân của Cô Tiên Đỏ là Lê Gô La, cung thủ Thiên Chính môn chỉ ở cấp 56. Có lẽ bọn họ là một trong những cặp phu thê có đẳng cấp cách biệt nhất Võ Lâm. Ngay cả Anh Hùng và Tịch Dạ lệch nhau 20 cấp đã mệt mỏi lắm rồi, bọn họ còn cách xa đến 120 cấp. Thật không hiểu vì sao Cô Tiên Đỏ lại chọn hoàng tử yêu tinh Lê Gô La làm phu quân của mình nữa.
Vừa đụng trận, Tịch Dạ đã bàn xong kế hoạch tác chiến. Anh Hùng phải dùng thuốc mê của mình đóng băng cho được Cô Tiên Đỏ trong vòng ba mươi giây. Lớp y sư ngoài việc biết hồi máu thì bỏ độc và chế thuốc cũng là sở trường của bọn họ. Nhưng khác với việc hồi máu, bỏ độc là một kỹ năng có xác xuất thất bại cao. Steven tưởng rằng mình phải khổ chiến vài phen mới có thể bỏ độc đại thần như Cô Tiên Đỏ, nào ngờ y chỉ mới ra tay lần đầu thì đã đắc thủ được ngay.
“Độ may mắn 100% này đúng là không thể coi thường được.” Steven chắc lưỡi.
Phần còn lại là Tịch Dạ tung hoành chiến trường. Lê Gô La dĩ nhiên không phải là đối thủ với tướng cướp dốc Phượng Hoàng. Trong vòng ba mươi giây, nàng đã có thể giết chết gã.
Cô Tiên Đỏ thoát ra khỏi trạng thái thuốc mê, việc đầu tiên nàng làm là tấn công trả thù cho phu quân. Ở trên lôi đài, kẻ chết rồi không được hồi sinh, mà trực tiếp bị lôi ra khỏi vòng chiến. Cục diện trở thành Tịch Dạ - Anh Hùng phải đối phó với Cô Tiên Đỏ và cả ba sủng vật cực mạnh của nàng.
Tịch Dạ có Tân Nguyệt, Anh Hùng có Kentucky. Cuộc đấu bốn chọi bốn như thế này cũng được tính như công bằng rồi. Ngoại trừ việc Cô Tiên Đỏ quả thật quá mạnh.
Đòn tấn công của sủng vật, lực sát thương không vượt quá 50% chủ nhân. Nhưng bởi vì đối phương có đến ba vật nuôi nên tính tổng cộng lại mỗi đợt tấn công của Cô Tiên Đỏ gần như gấp ba lần kẻ khác. Tuy mỗi huấn sủng sư có khả năng gọi lên nhiều đồng minh cùng chiến đấu, nhưng bọn họ là nhân vật phòng thủ khá yếu. Mỗi lần Tịch Dạ bất chấp tất cả lao lên, Cô Tiên Đỏ lại nhận đòn số đỏ bay đầy trời.
Bao nhiêu kim sang dược mà Thiên Hùng chuẩn bị xem ra vẫn không đủ để bọn họ vượt qua ải lần này. Steven cười buồn, chưa bao giờ y phải bỏ thêm tiền mua thuốc như hôm nay. Tuy là tiền của người ta, nhưng y cầm lấy xài cũng cảm thấy tiếc nuối. Phải chi Anh Hùng luyện võ công của Trường Sinh trang cho tinh nhuần, mấy chiêu đặc kỹ của môn phái này đã đủ cho hắn khỏi phải vác theo thuốc lỉnh kỉnh rồi.
Steven rút Yểm Long Thiên đao lại, lấy cây Ngũ Sắc Kim phiến ra. So với việc chiến đấu bằng đao, y cảm thấy tập trung vào sở trường của mình thì tốt hơn.
Phong Tẫn tái xuất nhân gian.
Tịch Dạ kinh ngạc khi Anh Hùng chuyển qua đánh ở tầm xa. Trước giờ phu quân của nàng chỉ làm có hai việc, một là lùi lại bơm máu, hai là xách đao đi đánh càn. Hắn chỉ dùng quạt để hỗ trợ, sau đó mới chuyển qua dùng đao đánh cận chiến, lấy đồ. Chưa khi nào Anh hùng lại đi ngược với chu trình đó.
Steven phối hợp các chiêu thức tấn công, phòng thủ và đặc kỹ rất nhuần nhuyễn. Cả hai người luôn đạt được trạng thái buff có lợi nhất, máu luôn được giữ đầy, mà Anh Hùng vẫn không ngừng tấn công.
Chỉ có ba chiêu cao nhất Thuỷ Nguyệt Kính Hoa, Ngự Tâm Quyết và Hộ Pháp thì Anh Hùng chưa học tới. Ngoài ra, toàn bộ những đòn còn lại đều ở mức cơ bản cả rồi. Steven có thể thoải mái lựa chọn đánh theo phương pháp sở trường nhất của mình.
Đối với kẻ thù quá mạnh, y chọn cách phòng thủ kéo dài thời gian và sử dụng đặc kỹ của y sư. Cô Tiên Đỏ đã dính cả ba loại độc Hấp Huyết, Cửu Độc Tam Bộ và Cuồng Dã. Những loại độc này không khắc chế đối phương nhưng đem về trạng thái bất lợi là mất máu. Mỗi đòn tấn công của Cô Tiên Đỏ sẽ cộng thêm máu cho Anh Hùng, trong khi đó bản thân nàng cứ ba giây lại mất đi 1% máu của mình.
Mỗi đợt tỷ thí chỉ kéo dài nửa tiếng đồng hồ là tối đa. Steven ước lượng chỉ cần hai hai mươi phút nữa Cô Tiên Đỏ sẽ chịu mất máu mà thua cuộc. Đây là bất lợi nhất của phe một người, chẳng ai thay nàng giải độc cả.
Đột nhiên Cô Tiên Đỏ thu một trong ba sủng vật tấn công lại. Nàng triệu hồi Tiểu Bảo Tiên, một sủng vật dạng tinh linh có tác dụng chữa trị và buff trạng thái cho chủ nhân.
“Rốt cuộc cô ta nuôi bao nhiêu sủng vật đây?” Steven bất ngờ la lên. Thì ra đối phương còn có chiêu này.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...