Võ Lâm Dị Giới
Đột phá đến Hậu Thiên cảnh khiến Hắc Thiên vô cùng ngạc nhiên và bối rối, hắn không biết nguyên nhân tại sao ăn phải một chưởng của Tả Chí trưởng lão là Tiên Thiên tam trọng thiên mà lại không chết, không chỉ vậy còn có cơ hội đột phá lên đến Hậu Thiên cảnh là điều vô cùng bí ẩn.
- Hiện tại ta chưa có khả năng đánh nhau với các người, nhưng các người coi như xong rồi. Ta sẽ giết kẻ nào làm lăng mạ ta và mẫu thân ta.
Đôi mắt đầy âm độc nham hiểm của Hắc Thiên vẫn không thay đổi mà thì thầm nói.
- Hiện tại ta là Hậu Thiên cảnh, có thể đã đả thông được đan điền và vận chuyện chân lực đi khắp cơ thể. Ta cần phải tìm hiểu nguyên nhân từ trước đến nay không thể tu luyện được, tuyệt đối sẽ là bí mật của mình ta.
Nói xong Hắc Thiên ngồi thiền, tư thế nghiêm nghị từ từ bước vào trạng thái hôn mê vận chuyển luồng chân lực khắp cơ thể, bỗng nhiên huyết mạch không ngừng hút luồng chân lực từ đan điền phát ra khi tiếp xúc với máu không còn một giọt.
- Đây…là sao ?
Hắc Thiên hoảng sợ la hét. Một điều mà hắn không thể nào tưởng tượng được, huyết mạch của hắn có điều vô cùng thần bí khi chân lực vận chuyển vào trong máu thì bị hút cạn đến nỗi không còn một luồng khí nào thoát ra ngoài, đây chắc chắn chính là lý do hắn không thể tu luyện được. Từ xưa đến nay huyết mạch của võ giả không thể nào có khả năng hấp thu được chân lực trừ khi vận chuyển để luồng chân lực ngấm vào máu mới có khả năng, nhưng Hắc Thiên thì khác dòng huyết mạch của hắn lại tự động hút hết toàn bộ chân lực của bản thân khi đan điền thả ra luồng chân lực.
- Haizz, vậy chẳng lẽ ta lại không thể tu luyện được nữa sao. Có lẽ Hậu Thiên cảnh là cảnh giới cuối cùng của ta rồi.
Hắc Thiên buồn bã mà nói.
- Cha ơi, ngươi tại sao lại bỏ rơi ta và mẹ ta. Chỉ vì ta mang dòng huyết mạch rác rưởi của ngươi nên không thể trở thành võ giả mà mẹ ta hằng mong muốn, thật sự ngươi muốn ta làm gì đây ?
Hắc Thiên không ngừng chỉ trích cha của hắn.
Cơ thể Hắc Thiên không ngừng nóng lên, giống như đang ngâm mình trong nước sôi hơn ngàn độ.
- Cái gì thế này, sao nóng thế ?
Hắc Thiên điên cuồng hét lớn cơ thể hắn ngày càng đỏ hơn, không ngừng điên cuồng lăn qua lăn lại nhưng vẫn không thể thay đổi được gì.
- Nóng quá !!!!!
Tiếng gào càng ngày càng to hơn, Hắc Thiên cũng không thể chịu nỗi thêm được.
Làn da Hắc Thiên như da rắn lột ra một bộ da mới, không chỉ vậy thân thể của hắn cũng thay đổi thành một con quái vật toàn thân màu đen có cặp sừng giống thần thú chân long trong truyền thuyết nhưng đây lại là một con quái vật loại giữa người và vật. Khí thế Hắc Thiên tỏa ra mọi nơi khiến nhiều yêu thú phải hoảng sợ không ngừng chạy toán loạn.
Sau một thời gian trôi qua Hắc Thiên cũng đã trở lại hình dáng nhân loại ban đầu nhưng cánh tay phải vẫn bị biến dạng, làn da cứng như hắc thiết vẫn không thay đổi.
- Không thể…nào ta không phải sẽ trở thành dị tộc chứ ?, không được ta không được mất bình tĩnh cần phải tĩnh tâm tìm cách giải quyết.
Hắc Thiên kinh hãi từ từ lấy lại bĩnh tĩnh.
Nhắm đôi mắt lại, từ từ vận chuyển chân lực trong cơ thể lần nữa. Lần này hắn không khờ dại chuyển chân lực đến huyết mạch chắc chắn sẽ bị hút nữa nên vì vậy hắn truyền qua làn da đến canh tay phải nhưng vẫn không có ích lợi gì.
- Thật không ngờ, ta lại là con trai của quái vật.
Hắc Thiên lắc đầu mà nói.
Sau một hồi hắn có nhiều ý tưởng. Nếu như dùng cánh tay phải đánh vào tảng đó to lớn đằng trước mà không vận chuyển chân lực thì sẽ ra sao. Hắc Thiên chạy thật nhanh lên phía tảng đá to đằng trước, không dùng một chút chân lực dùng tay phải biến dị đấm mạnh vào tảng đá đó.
- Bùm !!!
Tảng đá trong khoảng khắc ngắn ngủi đã nổ tung thành nhiều đá vụn nhỏ bay tứ tung.
- Thật không ngờ bàn tay này lại có sức mạnh khủng khiếp đến như vậy, nếu như gặp phải cao thủ Tiên Thiên cảnh cũng có sức đánh trả lại.
- Hiện tại cứ để như vậy, sau này ta sẽ đi truyền cách chữa trị sau.
Hắc Thiên suy nghĩ thật kỹ lưởng sau đó cũng bắt đầu tiến bước khởi hành lịch lãm đến Yêu Thú sơn mạch
Yêu Thú sơn mạch là khu rừng biết bao nguy hiểm cùng nhiều binh đoàn toán cướp ẩn nấp tại đây để tìm kiếm những con mồi béo bỡ. Nằm dưới chân núi Thiên Phong sơn, một ngọn núi cao đồ sộ nhất Địa Chi triều nên ánh nắng trong Yêu Thú sơn mạch vô cùng mỏng manh. Ngoài ra nơi đây cũng tồn tại vô số loại yêu thú hắc tà những chiêu thức mà nhân loại không thể nào đỡ nỗi khi phải đối đầu trừ khi cảnh giới trên Địa Vương mới may ra có thể thêm vài phần an toàn nhưng điều lại khó có thể. Địa Vương cảnh ở Địa Chi triều chỉ có thể đếm trên đầu ngón tay, từ võ giả tu luyện mà muốn thành vương dưới đất chẳng khác gì từ cá chép hóa thành rồng bay trên trời. Không biết bao nhiêu người đã phải mắc kẹt lại cảnh giới Tiên Thiên cảnh tam trọng thiên đỉnh phong vẫn không có cơ hội để thành vương. Mỗi cảnh giới có những khó khăn khác nhau. Luyện Thể cảnh chỉ tăng thêm sức mạnh cơ bắp và tăng cường thể chất, Hậu Thiên cảnh vận dụng được trong chân lực truyền khắp cơ thể làm tăng thêm sức mạnh của mỗi đòn đánh. Tiên Thiên cảnh có thể khiến chân lực thoát ra ngoài cơ thể, tạo nên những đòn đánh võ kỹ từ xa giống như Kim Quang chưởng của Tả Chí trưởng lão, Địa Vương cảnh là cảnh giới từ một võ giả bình thường phá vỡ quy luật nhân quả trở thành vương của mặt đất. Dưới mặt đất chính Địa Vương cảnh là bất bại nhưng khi từ Địa Vương cảnh đột phá đến Nhập Tiên cảnh thì khác, Nhập Tiên cảnh là cảnh giới giúp người võ giả nhân loại thoát khỏi sự kiểm soát của thiên địa và vòng luân hồi, một bước thành tiên có phép thuật vô biên nhưng không phải là bất tử. Tiên vẫn có thể chết như hơn vạn năm không tu luyện hoặc bị diệt sát huyết nhục và linh hồn.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...