Kiếm Lan ngoài mềm trong cứng, trái lại dự liệu của Diệp Vô Ưu, mặc dù
trong lòng có cảm giác tiêng tiếc, nhưng trái lại hắn không phải không
biết hiện tại muốn đoạt được nàng là không thể. Nói trắng ra, kì thật
hắn vô cùng thích thỉnh thoảng đến trêu chọc quấy rối nàng, sau đó xem
nàng bẽn lẽn, cũng là một thú vui.
Có điều lúc này Hoa Nguyệt Lan đột nhiên bỏ đi, thực sự khiến Diệp Vô Ưu không ngờ đến. Vô Song cung
cách Bách Hoa thành khá xa, không phải nói đi là có thể đi ngay được.
Hơn nữa cả Tạ Phinh Đình và Triệu Thiên Tâm vẫn còn ở đây, hắn không thể để mặc không lo cho họ như vậy được.Chính vì vậy, dù cho hiện tại hắn
có kích động muốn đuổi theo tới Vô Song cung thì vẫn phải kiềm chế, chờ
sau khi an bài xong chuyện ở đây, mới tính đến việc khác.
Bất
quá, có rất nhiều sự tình Diệp Vô Ưu không thể dự tính trước được, chẳng hạn như hắn không dự đoán được Hoa Nguyệt Lan lại đột nhiên đến Vô Song cung, hắn cũng không dự liệu được, hắn vừa ra khỏi hoàng cung lại gặp
Lãnh Sương Sương.
"Sư đệ, sư phụ muốn gặp ngươi.“ Lãnh Sương Sương vừa thấy Diệp Vô Ưu, đã trực tiếp nói rõ mục đích.
"Sư phụ tỷ tỷ kiếm ta làm gì thế?“ Diệp Vô Ưu có phần phiền muộn, mới không gặp chỉ có một ngày, nàng ta lại tìm hắn để làm gì?
"Ngươi gặp sư phụ khắc biết." Lãnh Sương Sương cười nhẹ. Nói ra thì thật kỳ
quái, Lãnh Sương tựa hồ đối với Diệp Vô Ưu có hảo cảm đặc biệt. Vốn là
khi đứng trước Lãnh Tâm m, nàng lạnh lùng trang nghiêm. Nhưng khi gặp
Diệp Vô Ưu, sắc mặt lại hết sức nhu hòa, ngữ khí cũng ôn nhu.
"Sư tỷ, tỷ nói cho ta biết trước đi!“ Diệp Vô Ưu nắm lấy tay của Lãnh Sương Sương, tiến kề sát nàng ta, vừa đi vừa hỏi.
"Ta thật sự là không rõ mà!" Lãnh Sương Sương mặc cho Diệp Vô Ưu nắm tay, hờn mát nhẹ nhàng nói.
“Sư phụ đó, người không có giận chứ?" Diệp Vô Ưu lại hỏi, tâm tình của hắn vốn đang lo Lãnh m Tâm nổi giận.
"Sư phụ sao phải tức giận?" Lãnh Sương Sương dùng ánh mắt kì quái nhìn Diệp Vô Ưu, sau đó tạo vẻ mặt nghi ngờ, "Ngươi đã làm gì đối với sư phụ?“
"A, Không có, dĩ nhiên không có!“ Diệp Vô Ưu liên tục phủ nhận, hắn tất
nhiên là sẽ không ở trước mặt Lãnh Sương Sương thừa nhận đã từng phi lễ
với Lãnh Tâm m.
"Không có thì ngươi khẩn trương như vậy để làm chi?“ Lãnh Sương Sương mắng.
"Đó là đệ lo lắng sư phụ tỷ tỷ tâm tình không tốt đó mà!“ Diệp Vô Ưu ngượng ngập nói.
"Ngươi chắc chắn là đã làm chuyện xấu gì đó!“ Lãnh Sương Sương "hừ" một tiếng, "Sáng sớm hôm đó, ngươi đã lợi dụng cơ hội để chiếm tiện nghi sư phụ
phải không?“
"Không có, đương nhiên là không có!" Diệp Vô Ưu buột miệng phủ nhận. "Cho dù có, cũng khẳng định không phải là cố ý!"
"Ta không quản ngươi có hay không!“ Lãnh Sương Sương "hừ" một tiếng, tựa hồ có chút mất hứng, nói xong nàng kéo tay tuột ra khỏi lòng tay Diệp Vô
Ưu, đồng thời gia tăng cước bộ, bỏ lại Diệp Vô Ưu một quãng đường xa.
Diệp Vô Ưu vội vã tiến bước đuổi theo, bắt kịp Lãnh Sương Sương, bất quá,
lần này Lãnh Sương Sương vẻ mặt đối với hắn không được tốt lắm, chỉ
nhếch mép lạnh lùng, Diệp Vô Ưu bắt chuyện một vài lần, nàng ta một câu
cũng không trả lời.
"Tâm tình của nữ nhân đích thực quái lạ!“
Diệp Vô Ưu trong tâm thầm kêu ca, bất quá ngẫm lại sư tỷ của hắn đúng là rất cổ quái, trước đây mỗi lần đối mặt với hắn, nàng có vẻ bình thường.
Một lát sau, Diệp Vô Ưu đã gặp Lãnh Tâm m, lần này nàng ta không mang hắn
đến cung điện dưới đất, mà trực tiếp ở trong tiểu phòng cùng hắn nói
chuyện, nhưng câu nói đầu tiên của nàng ta lại khiến Diệp Vô Ưu ngẩn ra
cả nửa ngày.
""Muốn đi vô song cung không?“ Đây là câu nói đầu tiên của Lãnh Tâm m.
"Sư phụ tỷ tỷ, người để đệ tử đi Vô Song cung ư?“ Ngẩn ra cả, cuối cùng Diệp Vô Ưu cũng mở miệng hồi đáp.
"Ngươi không muốn đi sao?“ Lãnh Tâm m chầm chậm nói, "Mỹ nữ của Vô Song cung
như mây, hơn nữa U Lan Tiên Tử Hoa Nguyệt Lan đã rời Bách Hoa thành, sắp trở về Vô Song cung, ngươi không phải là rất quan tâm nàng ta sao?"
"Sư phụ tỷ tỷ, ta mặc dù muốn đi Vô Song cung, nhưng mà không nghĩ là đi ngay bây giờ!" Diệp Vô Ưu ngập ngừng nói.
"Triệu Thiên Tâm phải lập tức trở về Phiêu Tuyết Đế Quốc, nàng ta không thể
tiếp tục ở đây cùng ngươi, Tạ Phinh Đình có thể cùng với ngươi đi Vô
Song cung, cũng như có thể lưu lại Bách Hoa thành, ta có thể phái người
giúp ngươi chiếu cố nàng ta.“ Lãnh Tâm m điềm đạm nói, "Chỉ cần ngươi
muốn đi Vô Song cung, mọi lúc đều có thể đi, còn những việc sau này, ta
tự nhiên sẽ phái người xử lý."
"Sư phụ tỷ tỷ, tại sao người muốn
ta đến Vô Song Cung?“ Diệp Vô Ưu ngập ngừng hỏi. Hắn không phải thằng
ngu, Lãnh Tâm m khẳng định không phải chỉ muốn giúp hắn theo đuổi Hoa
Nguyệt Lan, đơn giản như vậy.
"Bảo ngươi đi, đương nhiên có lợi
cho ngươi rồi.“ Lãnh Tâm m khẽ hừ một tiếng, "Đồng thời cũng là làm chút chuyện cho Ma tông chúng ta mà thôi."
"Quả nhiên là có âm mưu.“
Diệp Vô Ưu nghĩ trong lòng, bất quá, hắn cũng không lập tức cự tuyệt ý
muốn của Lãnh Tâm m, đối với hắn mà nói, có âm mưu hay không tịnh không
quan trọng, quan trọng hơn là đối với hắn phải thực sự có lợi.
"Sư phụ tỷ tỷ, người và sư tỷ sẽ đi cùng ta sao?" Diệp Vô Ưu đột nhiên hỏi, đôi mắt có chút không an phận quét đi quét lại trên người Lãnh Tâm m.
Thân thể dụ người của nàng ta, làm trong lòng hắn ẩn ước có sự kích
động, mĩ nữ thành thục dị thường này, sức hấp dẫn với hắn tựa hồ còn lớn hơn.
"Đương nhiên, bọn ta sẽ cùng đi với ngươi, bất quá, chúng
ta không vào Vô Song Cung.“ Lãnh Tâm m đã nhìn thấy ánh mắt đầy dục vọng của Diệp Vô Ưu, mày ngài khẽ nhíu nói.
"À, để ta cân nhắc một
chút đã.“ Diệp Vô Ưu vẫn giương mắt không ngừng quan sát Lãnh Tâm m.
Trong lòng Lãnh Tâm m cũng xuất hiện sự ngượng ngập bực tức. Cái loại
ánh mắt này của Diệp Vô Ưu, giống như nàng ta như hoàn toàn lõa lồ ra
vậy, làm nàng ta khó mà chịu được.
“Ngươi nhìn cái gì?“ Lãnh Tâm m cuối cùng cũng phát nộ, “Ngươi dám nhìn sư phụ của mình như vậy sao?“
"Úc, lần sau ta lại nhìn tiếp vậy.“ Diệp Vô Ưu thu lại ánh mắt, cười hi hi
nói, “Sư phụ tỷ tỷ, ta trước tiên quay về, đợi sau khi ta nghĩ kĩ có nên đi Vô Song Cung hay không, lại đến tìm người.“
"Gấp cái gì? Ta
vẫn còn lời nói với ngươi đây.“ Lãnh Tâm m nói không chút cảm tình, “
Ngươi có phải là rất luôn kỳ quái vì sao ta thu ngươi làm đồ đệ không?“
"Vâng, sư phụ tỷ tỷ, có phải là đệ tử có xinh đẹp, hợp nhãn của người không?“
Diệp Vô Ưu ngẩn người một lúc, sau đó lập tức cười đùa cợt nhã nói.
"Xinh đẹp gì ngươi!" Lãnh Tâm m nghiến răng, trong lòng có cảm giác hối hận.
Đột nhiên trong lúc này, nàng ta cảm thấy mình có thể chọn nhầm người,
tên khốn này sợ khó mà đạt được yêu cầu của nàng ta, bất quá lúc này có
hối hận cũng không kịp nữa.
Hít một hơi dài, Lãnh Tâm m cố gắng
làm cho mình bình tĩnh một chút, tiếp tục nói:“Nói về sự kiện trước đây, ta trước hết nói tình trạng của Vân Mộng Đại Lục cho ngươi biết.“
"Vân Mộng Đại Lục có bốn quốc gia có thực lực nhất, đương nhiên là Phong Hoa Tuyết Nguyệt tứ đại đế quốc, đứng đầu tứ đại đế quốc là mỗi đế vương,
đều có tâm nguyện lớn nhất là thống nhất đại lục.“ Lãnh Tâm m tứ tốn
nói: “Để có thể thống nhất đại lục, mỗi quốc gia mọi biện pháp đều có
thể làm,có quốc gia có ý muốn dùng nữ nhân chinh phục đại lục, cho nên
tạo ra hằng hà vô số phương pháp đặc biệt để huấn luyện nữ nhân, cũng có vài quốc gia dùng cả nam nhân chinh phục số nữ nhân này, sau đó gián
tiếp chinh phục cả đại lục.“
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...