Vô Lại Kim Tiên II

Lại nói Hầu tử tại Đông Hoàng cung cả ngày không có việc gì làm, thật là vô vị.

Ngày hôm đó, chính lúc Đông Hoàng Thái Nhất mở cửa giảng đạo, Hầu tử tâm tư vừa động, đã kêu Thạch Cơ, chuẩn bị đi ra ngoài đổi gió.

Thạch Cơ lại do dự nói: "Sợ là không tốt."

Hầu tử không nhịn được nói: "Sao lại lề mề như vậy, lão sư chưa từng quy định quy củ không cho ra ngoài cung. Lão Tôn chỉ là ra ngoài giải sầu, chỉ ba ngày sau sẽ trở về."

Thạch Cơ đành phải đáp ứng, vụng trộm chuồn ra khỏi Đông Hoàng cung. Hầu tử giống như ngựa đứt cương, biến thành một đoàn kim quang bay vòng quanh Thạch Cơ, trong thời gian uống cạn một chung trà liền bay ra hỗn độn. Đi khỏi ba mươi ba tầng trời thì gặp năm vị kim tiên Ngọc Thanh môn hạ đã lấy được Định Hải Thần châu, chuẩn bị trở về Ngọc Thanh thiên thanh cung giao nộp pháp chỉ, lập tức một gậy nện xuống.

Bởi vì Trấn Nguyên Tử ra tay nên Hoan Hỉ Phật, Bảo Tràng Quang vương Phật, Kim Cương Bất Hoại Phật bỏ lại bảo vật trở về Tây Thiên. Tam Đại hộ pháp Ma giới không phải là đối thủ của năm vị kim tiên đệ tử Ngọc Thanh cũng đều tự bỏ đi.

Quan Âm ẩn thân một bên, nhìn thấy Định Hải Thần châu bị Vân Trung Tử thu lại, cũng chỉ có thể thầm than số trời .

Đệ tử Cực Lạc cung ở đằng xa nhìn lại, thấy năm vị kim tiên thu được Định Hải châu muốn bỏ đi thì nội tâm đang khẩn trương, lại nghe một hồi tiếng cười quái dị vang lên. Chỉ thấy một vật như trụ chống trời to lớn bay tới, từ trên đầu bay vụt xuống, lập tức tinh thần đại tăng, hô to : "Là Tôn sư huynh."

Năm vị kim tiên đều không ngờ tới biến cố này, vội vàng đều tự mình khởi động pháp kỳ hộ thân. Ngũ sắc hào quang liên kết thành một mảng rồi nâng cự bổng lên.

"Hảo thủ đoạn, ăn thêm một gậy nữa của lão Tôn." Chỉ thấy Hầu tử chấn vỡ hư không chui ra. Thân thể Biến hóa , thành cao vạn trượng , Như Ý Kim Cô bổng trong tay vung lên, lại một gậy đập xuống.


"Không ổn, tên Hầu tử như thế nào lại xuất hiện lúc này." Bọn người Quảng Thành Tử thấy Hầu tử, lập tức sợ hãi. Vội vàng phát động pháp kỳ bảo vệ bản thể, Quảng Thành Tử phát động Hỗn Nguyên Kim thước ngăn cản Như Ý Kim Cô bổng.

Một tiếng vang thật lớn, Quảng Thành Tử mặc dù đã cắt ra được tam đại hóa thân , lại có Tiên Thiên pháp khí Hỗn Nguyên Kim thước, nhưng pháp lực kém quá nhiều, bị một gậy toàn lực của Hầu tử đánh nát thân thể. Một Nguyên Anh bé xíu bay ra ôm Hỗn Nguyên Kim thước bỏ chạy.

Hầu tử trong lò Bát Quái của Huyền Đô luyện thành thân thể Thái Ất kim tiên, đạo hạnh tuy không bằng năm vị kim tiên. Nhưng thân thể lại cường hãn không thể tưởng tượng nổi, pháp lực không dưới Trùng Dương chân nhân. Một gậy toàn lực, Quảng Thành Tử làm sao có thể đỡ được.

Cũng may Quảng Thành Tử tay cầm Ngọc Thanh thánh khí, làm cho Hầu tử cũng ăn trái đắng. Bị phản chấn lắc đầu vài cái, mới tỉnh táo trở lại. Nếu dưới một gậy toàn lực này, Quảng Thành Tử bị thần hình câu diệt mới là lạ.

Thạch Cơ hiện thân cùng vài vị sư huynh đệ sư tỷ muội chào hỏi, đệ tử Cực Lạc cung đều xúm lại. Hỏi han chào hỏi một hồi, tiểu Thanh cướp lời nói: "Sư tôn cho Đại sư tỷ đến truyền lời, trong lời phân nửa là có quan hệ với Định Hải Thần châu. Thạch Cơ sư muội, ngươi nói Tôn sư huynh mau nghĩ biện pháp."

Lão Chí Minh lão luyện thành thục, nhắc nhở: " Năm vị tiên nhân này chính là Kim tiên đệ tử hàng đầu của Ngọc Thanh thánh nhân, có thể mang đến cho sư tôn phiền toái gì hay không."

Thải Y cũng mạnh mẽ bừng tỉnh, nói: "Sư huynh nói có lý, năm vị tiên nhân này đều có lai lịch rất lớn, cũng đừng dẫn đến cho Phụ thân phiền toái gì mới tốt."

Nghê Thường khuôn mặt trắng bệch nói: "Nhưng Tôn sư huynh đã đánh giết một tên rồi."

Trong lúc đệ tử Cực Lạc cung đang thảo luận, bọn Vân Trung Tử thấy Quảng Thành Tử thân thể bị hủy, Nguyên Anh ôm Hỗn Nguyên Kim thước chạy thoát trở về, lập tức sợ hãi. Xích Tinh Tử vội vàng phất tay áo , thu lấy Nguyên Anh Quảng Thành Tử, lấy Hỗn Nguyên Kim thước, tự mình sử dụng.

Vân Trung Tử thầm nghĩ: "Chẳng lẽ là số trời, Định Hải Thần châu này lại rơi vào tay đệ tử Cực Lạc cung sao?" Ý niệm xoay chuyển, vội vàng hô: "Tình thế hung hiểm, chư vị đạo huynh mau về cung hướng lão sư nghe chỉ dạy."


Trong khi nói, thân thể như cầu vồng, không dừng lại một chút nào mãnh liệt tháo chạy vào trong hỗn độn. Xích Tinh Tử, Thái Ất cứu khổ Thiên tôn, Cửu Dương chân nhân không cần Vân Trung Tử nhắc nhở, cũng vắt chân lên cổ chạy trối chết.

"Chạy đâu, lưu lại bảo bối" Mắt thấy bọn Vân Trung Tử không đánh mà chạy toán loạn khắp nơi, Đại thánh tức giận quát một tiếng, cưỡi cân đẩu vân bay đến chặn lại, giơ Kim Cô bổng đánh vào đầu Vân Trung Tử.

"Yêu hầu chớ có càn rỡ." Cửu Dương chân nhân thấy Vân Trung Tử muốn tránh cũng không được, dưới một gậy này mà Vân Trung Tử không có Hỗn Nguyên Kim thước ngăn cản, dùng ngón chân để nghĩ cũng biết chắc chắn là bị đánh cho thần hình cụ diệt.

Vội vàng hét lớn một tiếng, tạo thành một cái ấn quyết phát lực chấn động. Hư không run lên, vô số hư không bị pháp lực cưỡng chế chấn vỡ bay loạn xa quay cuồng không ngớt. Hầu tử không cẩn thận nên không biết bị nhốt trong không gian nào mất rồi.

Xích Tinh Tử trong lòng biết ngăn không được Hầu tử, vội vàng hô một tiếng, thân hóa cầu vồng chạy đi. Vân Trung Tử cùng Cửu Dương chân nhân, Thái Ất cứu khổ Thiên tôn cũng là không dám dừng một giây, hóa thành cầu vồng chạy nốt.

Đệ tử Cực Lạc cung thấy Hầu tử bị nhốt bên trong không gian hỗn loạn, lại càng hoảng sợ, kinh hô liên tiếp.

Lại nói Hầu tử tuy thân thể cường hoành, pháp lực cao cường, đối với pháp thuật lại chỉ có kiến thức nửa vời. Chỉ hiểu bên ngoài lại do khinh thường mới ăn một đòn này của Cửu Dương chân nhân.

Đại thánh sau khi bị hư không loạn lưu cuốn vào, trong lòng giận dữ, mở miệng mắng: " Lão đạo khá lắm, khinh thường lão Tôn không biết pháp thuật, thật là tức chết được."

Lúc này sử dụng thần thông, quát: "Dài." Như Ý Kim Cô bổng trong nháy mắt dài hơn một vạn trượng, Đại thánh vừa phát lực vừa quát, sử dụng hoả nhãn kim tinh, Như Ý Kim Cô bổng trực tiếp đâm xuyên tỉ vạn không gian đơn lẻ, hướng tới Vân Trung Tử.


Vân Trung Tử giật mình mặt không còn một chút máu, vội vàng đem pháp kỳ đưa lên trên thân thể. Chỉ cảm thấy Kim Cô bổng nặng như núi, bị nện khiến chân thân mạnh mẽ rung động, Nguyên Thần thiếu chút nữa bị đánh tan. Do vừa mới hơi phân tâm, lực dùng chế lên Định Hải Thần châu lập tức thoát khỏi trói buộc, xếp thành đại trận chu thiên nhưng lại hướng môn hạ đệ tử Cực Lạc cung bay tới.

Vân Trung Tử nhìn thoáng qua, thở dài: "Thôi, thôi, số trời như thế, không thể cưỡng cầu được" Lập tức cũng không dừng lại, hóa thân thành cầu vồng, hướng Ngọc Thanh cung bỏ đi.

Hầu tử không đề phòng, gặp Cửu Dương Chân nhân mà nói, quả nhiên là không thể nuốt giận. Căn bản muốn đánh Cửu Dương Chân nhân một trận cho đỡ tức thì đã thấy Định Hải Thần châu hướng môn hạ đệ tử Cực Lạc cung bay tới, Thạch Cơ kinh ngạc hô: "Nhanh lên lấy Định Hải Thần châu."

Hầu tử lập tức đổi ý " Đoạt bảo bối quan trọng hơn."

Phất tay ngược lại, thu Định Hải Thần châu, môn hạ đệ tử Cực Lạc cung tới vây quanh, Thạch Cơ cướp lời nói: "Sư huynh, Định Hải châu chính là tiên thiên linh bảo, không bằng chúng ta trở về sư môn giao cho sư phó a!"

Chúng huynh đệ đệ đều nói: "Sư tỷ nói có lý, nên là giao cho sư phó."

Hầu tử nhìn nhìn Thạch Cơ, đưa tay gãi đầu gãi tai nói: "Ngươi thật đúng là phiền toái. Nếu ngươi muốn thế, ta liền đưa cho ngươi , lão Tôn ta cũng không tham cái bảo vật này làm gì."

Quan Âm chẳng biết lúc nào hiện thân đằng sau, nghe vậy cười khẩy: "Định Hải Thần châu cũng không phải là pháp bảo bình thường. Chính là tiên thiên linh bảo cực kỳ lợi hại, người tu tiên có thể dùng để ký thác chấp niệm, tạo thành thân ngoại hóa thân. Cơ duyên như thế chỉ có thể ngộ mà không có thể cầu. Chỉ có con khỉ nhà ngươi không nhìn ra được"

Lão Chí Minh nói: "Sư phó nói phàm là tiên thiên linh bảo đến thế gian, tất cả đều đi tìm chủ. Tất có người hữu duyên mới có thể có được, xem ra Tôn sư huynh hẳn là người có duyên"

Hầu tử vung hai tay áo, 24 khỏa Định Hải Thần châu bay ra, phát hoàng quang nhẹ nhàng bay lượn quanh thân, rất là đẹp mắt. Nghê Thường thấy đám hạt châu này xinh đẹp, thích thú, giật ống tay áo Hầu tử, cười khanh khách nói: "Tôn sư huynh, vẫn nên đem Định Hải châu về giao cho Phụ thân. Chúng ta lâu rồi cũng chưa có được gặp phụ thân, thuận tiện cùng các ngươi hồi cung một chuyến."

Hầu tử tuy tính cách thô bạo, nhưng đối với tính cách hồn nhiên của Tiểu sư muội rất có hảo cảm bèn gõ đầu Nghê Thường, cười nói: " Tiểu sư muội ngươi dám dùng lòng dạ hẹp hòi mà nhìn lão Tôn hả. Nếu thích thì trực tiếp nói là được, cần gì phải làm trò loanh quanh, lão tôn không thích bộ dáng như vậy ."


Nghê Thường cười khanh khách nói: "Ở đây, ta thấy đám hạt châu này xinh đẹp, mới muốn chơi đùa, nhưng sư muội đệ chúng ta đã lâu chưa gặp Phụ thân, cũng muốn trở về gặp người !"

Hầu tử nhất thời vui tính lên, hào hứng bừng bừng nói: "Tốt, lão Tôn cũng không có việc, về cùng các ngươi cũng được."

Liền hóa thân thành cầu vồng màu vàng rộng khắp đất trời rồi cuốn quanh đám đệ tử môn hạ Cực Lạc cung hướng Đông Thắng Thần Châu mà đi, chỉ bỏ một mình Quan Âm ở lại.

Quan Âm thầm hừ một tiếng, có chút do dự, rồi cũng hóa thân thành kim quang, đuổi theo.

Quan Âm chính là một trong tứ đại Bồ Tát Tây Thiên, đã nhập hai tầng Không pháp chi tướng, đạo hạnh cao thâm. Tuy nhiên nàng có tư tâm khác, cùng môn hạ đệ tử Cực Lạc cung không hợp nhau. Nhưng cũng biết vị sư phụ ép bái sư kia là người tàn nhẫn, hơn nữa địa vị cũng không nhỏ, không dám công khai phản bội.

Lại nói hầu tử mang theo sư đệ sư muội trên cân đẩu vân sau vài lần nhào lộn đã về đến Cực Lạc cung, thông báo tới gặp Lâm Phong. Thải Y cùng Nghê Thường mấy chục năm chưa từng hồi cung, thấy Phụ thân mẫu thân, không khỏi có chút ủy mị, ôm cổ không buông.

Lâm Phong vỗ vỗ đứa con gái láu lỉnh, hướng Thạch Cơ cùng Hầu tử nói: "Đại kiếp nạn đã bắt đầu, môn hạ đệ tử chúng ta sau này gắn cùng số mệnh của Đông Hoàng Thái Nhất. Hai người các ngươi nên ở tại Đông Hoàng cung chăm chỉ tu luyện, không được chậm trễ"

Thạch Cơ vội vàng nghe lời sư mệnh. Còn Hầu tử đã vài chục năm ở Thái Hoàng cung nghe Đông Hoàng Thái Nhất giảng đạo, lệ khí cũng được thu liễm không ít. Tuy rằng vẫn còn có chút cuồng ngạo không mất, nhưng đã an phận rất nhiều, gãi gãi đầu, cũng chấp nhận.

Lâm Phong vẫy tay, Định Hải Thần châu từ trong ống tay áo Hầu tử bay ra, Lâm Phong đưa tay tiếp lấy, lại nói: " Định Hải châu này chính là do một chút thủy linh căn quý hiếm trong hỗn độn sinh ra. Có mang ít hiệu quả đặc biệt, bản thân châu không nhiễm một chút nhân quả, dùng để chống đỡ kiếp số không còn gì tốt hơn"

Lại hướng Tiểu Bạch long nói: "Ngươi vốn là rồng thần Bắc Hải, gia nhập môn hạ của ta, tức là cùng Định Hải châu này có chút hữu duyên, ta hiện tại đem Định Hải Thần châu này ban cho ngươi phòng thân để chống đỡ kiếp số. Ngươi trở về dùng Nguyên Thần tế luyện, mới có thể phát huy hết uy lực của nó."

Tiểu Bạch Long vô cùng vui sướng, vội vàng bái tạ ân sư, cầm lấy Định Hải Thần châu.


Truyện đánh dấu

Nhấn để xem...

Truyện đang đọc

Nhấn để xem...
Nhấn Mở Bình Luận
Quảng Cáo: Coin Cua Tui