Vợ Là Của Chồng
Khi giọng nói thốt ra người đàn ông không để ý, anh chỉ suy nghĩ là dù gì cũng kết hôn, anh liền hôn vào môi cô, đợi cơ hội khi cô mở miệng vang sinh anh thừa diệp đưa lưỡi vào khoang miệng cô phá tung anh mút lấy cái lưỡi mềm của cô.Anh ta bỗng ngừng lại nói với cô.
“Em sợ à“.Anh ta cười khẻ.
“Tôi xin anh“.Cô ta vừa nói vừa cố sức đẫy anh ta nhưng không được anh ta liền cuối người xuống nói nhỏ với cô.
“Em muốn biết cảm giác mạnh mà“.Anh ta cười nhếch môi sao đó hôn môi cô anh ta thuận tay đưa ra sờ vào ngực cô vò bóp thành nhiều hình, trong lòng anh ta cảm thấy không thể cưỡng lại nữa người phụ nữ này có sức quyến rủ cực cao.Anh bắc đầu mở dây kéo phía sao cô ra cởi bỏ 1 bộ váy xa xỉ bên trong là 1 thân hình chuẩn của 1 người mẫu.Cô ta thốt lên.
“Anh là đồ biến thái, ép buộc người khác“.Cô định đứng dậy anh ta liền lại đè cô ta xuống anh ta không thít ép ai 1 chuyện dù nhỏ hay lớn nhưng đối với cô làm anh ta phải phá lệ.Anh ta đưa tay cởi áo ngực cô ta xuống cô ta dãy dụa nhưng không thể sao đó khoảng 3 giây cô ta và anh không còn 1 mãnh vãi trên người.Anh ta bất đầu làm những chuyện anh ta thít.Âm thanh qua chạm nhau nghe thắp phòng,Lý Tiểu Ngư cảm giác đau nhưng có thoải mái.Hai người đồng thanh kêu lên.
“A____a“.Hai người ai cũng đỗ mồ hôi anh ta hôn vào môi cô trong lúc này cô ôm lấy cổ anh ta sao đó hôn đáp lại, cô ta cũng không hiểu tại sao mình lại làm như vậy.Anh ta đẩy hai chân cô ra sao đó cứ vậy mà đẩy vào bổng 2 người thốt lên
“Á___________________“.Đinh Chí Hào ngã ra giường Lý Tiểu Ngư thì cũng đã mệt cô chỉ biết khóc nhưng không ra tiếng, anh ta nhìn cô,nước mắt cô tung trên khuôn mặt trắng nõn đang ửng hồng.
“Sao vậy“.Anh ta thuận tay ôm cô vào lòng.
“Buông ra nhanh“.Cô thét lên anh ta không làm mà ôm càng chặt.
“Tôi không buông“.Anh ta hôn vào cổ cô.
“Anh là tên vô liêm sĩ“.Cô tròn mắt nhìn anh,
“Tôi sắp là chồng cô rồi làm chuyện này chỉ sớm hay muộn thôi, không lẽ em không muốn lấy tôi“.
“Tôi chỉ bị cha mẹ ép buột, tôi chỉ định thoả thuận với anh về bản hợp đồng hôn nhân“.
“Cô tưởng nhà tôi là nơi mua cô về để cung phụng à“.
“Nhưng anh cũng bị ép buột thôi 2 chúng ta không có tình cảm“.
“Tôi không có tình cảm với cô nhưng có tình cảm với thân thể cô“. anh ta cười nhếch lên.
“Anh...“.
“Nếu cô còn sức mà nói tôi thì chúng ta...“.
“Không tôi..tôi mệt tôi muốn ngủ“.Nói xong cô ta ngủ đi Chí Hào thở 1 hơi dài sao đó cũng ngủ đi.
Sáng hôm sao
Sáng sớm Đinh Chí Hào cũng thức lên gọi thức ăn vào.Lý Tiểu Ngư thức dậy chạy nhanh vào phòng tắm cỡ 1h sao quay ra với 1 bộ đồ áo sơ mi trắng dài và 1 cái quần đùi.Thì thấy Đinh Chí Hào đang ăn sáng bên cửa sổ cô liền bước nhanh đi.Anh ta đứng dậy.
“Đi đâu đấy“.Anh ta ngồi xuống ăn 1 miếng bò.
“Tôi đi đâu liên quan đến anh à tên biến thái“.Cô liếc anh ta 1 cái sao đó bước đi.
“Cô nên nhớ cô đã là của tội“.Đinh Chí Hào nhìn sang cửa sổ.
“Anh dùng sự ép buột mà còn mở miệng như vậy không biết nhục là gì à“.Cô đóng cửa thật mạnh phát ra âm thanh.
“Sao mình lại làm như vậy“.Đinh Chí Hào đặt tay lên trán so qua so vào.
________________
Tại căn hộ Lý Tiểu Ngư
Lý Tiểu Ngư liền đi nhanh vào nhà cô quăn túi sách xuống nằm dài trên chiếc sôpha, cô sống 1 mình tại căn hộ lớn nằm tại đường lớn ở Cảng Quyên do cô phải để nhiều không gian dành cho nhảy hát không phá hoại không khí mọi người.
“Tên biến thái chết tiệt....kẻ đàn ông hẹp hồi áp bức người khác“.Nói xong cô suy nghĩ "Sao mình nghĩ đến anh ta làm gì, nhưng anh ta nói cũng đúng dù gì cũng sắp kết hôn". Cô liền đặp vài cái vào trán
“Sao mình lại có cùng suy nghĩ với anh ta chứ, thôi đi tắm để đi đến công ty Kara-nôwa“.Nói xong cô bước lên lầu tắm xong cô trang điểm lại bước xuống lầu cô khoác trên người 1 cái áo khoác dài màu đen,bên trong là 1 cái áo sơ mi màu da ngời phía dưới là 1 cái quần đùi rin, phần áo trên cô cho vào quần phía sao ở ngoài, cô mang 1 mắt kính mát màu đen 1 đôi giày thể thao màu đen.
________________
Tại Kara-nôwa
“Xin chào mọi người tôi mới đến“.Cô quẩy tay với mọi người sao đó bỏ túi sách xuống cùng mọi người học nhảy trong vòng 3 tiếng thì có thể ra về.Khi đang ra về cô bước ra cửa thấy chiếc xe quen thuộc cô liếc nhìn thì ra là xe của rã đàn ông biến thái đó.Cô liền bước nhanh đến đưa tay quắt taxi.
“Cô Lý tôi có dinh vự chở cô về không“.Đinh Chí Hào đưa tay mở cửa cho cô.
“Không cần anh Đinh thiếu gia đưa về đâu ạ, không chừng xe anh còn bẩn hơn xe của taxi“.Cô đi ngang cô thì anh ta kéo tay cô lại nói nhỏ vào tay cô.
“Nếu không muốn ba mẹ cô biết về tối hôm qua thì..lên xe“.Anh ta nhìn cô và cười nhếch môi lên.
“Anh...“.Cô liền bước vào trong xe anh ta cũng vào chiếc xe khởi động đi đến cửa tiệm ABC.
“Anh đưa tôi đến đây làm gì?“.Lý Tiểu Ngư nhìn anh và nói.
“Thì ăn tôi biết em đang đói với bổn phận chồng tương lai tôi nên lo cho em“.Anh ta nắm tay cô đi vào.
“Quý khách cần dùng gì ạ“.Người phục vụ đưa giấy ra ghi.Hai người họ đồng thanh nói.
“1 Phần mochi Nhật bản”,Người phục vụ nhìn họ cười khẻ.Đinh Chí Hào nhìn Lý Tiểu Ngư, mà phải nói là hai người nhìn nhau.
“Cho tôi 1 bình trà nóng“.Lý Tiểu Ngư vừa nói vừa móc trong túi tiền đưa cho phục vụ 400k.
“Cảm mơn mong quý khách đợi 1 tý“.Người phục vụ đi về quầy.
“Em làm dị là ý gì em tưởng tôi không lo nỗi cho em dù là mấy cái bánh“.Anh nhìn cô.
“Tôi chỉ không muốn kẻ biến thái mời tôi ăn...Hửm“.Cô nhếch môi cười sao đó người phục vụ bước đến đưa cho họ 2 phần môchi và ấm trà vì mochi khi ăn được thưởng thức thêm 1 ấm trà nóng còn gì bằng.Hai người họ ăn xong ra xe ngồi.
“Đây 400k của em“.
“Tôi không thiếu“.
“Nếu em không nhận đêm nay không thoát khỏi tôi“.Anh ta khởi động xe.Cô liền run rẩy sao đó nhận lấy.
“Nhà em ở đâu đường nào“.Anh ta điều khiển tay lái với vẻ mặt lạnh lùng điển trai.
“Anh chỉ cần bỏ tôi xuống tôi tự bắt taxi về“.
“Tôi hỏi ở đâu“.Đinh Chí Hào nói giọng lạnh lùng đủ làm người ta không dám khán cự
“Nhà tôi nằm ở đường lớn nhất Cảng Quyên quận nhất.“.
“Tôi không nhớ lầm thì nơi đó là các căn hộ,cô sống 1 mình à“.
“Ờk tôi sống 1 mình để phục vụ cho công việc“.Cô nhìn ra cửa sổ
“Vậy thì chúng ta đã có duyên, nhà tôi cũng ở đó em căn hộ số mấy“.
“Số 251“.Cô lấy điện thoại ra khẻ bấm nhạc đển tai phone vào tai.Anh ta đưa cô về nhà cô xuống xe sao đó vào nhà, Chí Hào lái xe đi cô khẻ nhìn nào ngờ nhà anh ta chỉ cách cô vài căn nằm bên kia đường.
“ 302“.Cô bước vào bước lên phòng tắm,ở ngoài đang rất lạnh mọi người ra vô thắp nơi,nơi cô sống là nơi đêm về có rất nhiều quen hàng bán.Trong phòng cô đang rất ấm áp cô đang ngăm mình trong bồn tắm bước ra là các mùi hương ấm áp của mấy sưởi trong phòng.Cô liền nằm xuống mở Điện thoại và lên app snow cô đang seophi vài tấm sao đó có 1 cuộc gọi app snow tới.Đó là Đinh Chí Hào trong bộ dạng 1 con hổ gắn trên mặt cô thì đang để 1 con mèo.
“Điện làm gì,?“.Cô soi mình trong camara làm lộ ra cái mặt thon hình trái soan ra.Đinh Chí Hào nhìn trầm trầm vào môi mỏng của cô bỗng hoãn hồn.
“Đinh Chí Hào“.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...