Tam thiếu phu nhân vẫn luôn mỉm cười, như là không hề để ý, nhưng trên mặt vẫn lộ ra một chút đắc ý - vững tin, không hề lo lắng việc nội trợ hôm nay sẽ bị đoạt đi.
Ly Hạc Xuân là người từng trải qua triều đình và chốn cung cấm, sao có thể không nhìn ra tâm tư của tam đệ muội.
Hắn lại không nhịn được nhìn Chiết Oản, muốn xem ý tứ của nàng, nhưng lại thấy nàng vẫn cúi đầu, đang ăn thạch lựu.
Như thể còn không hiểu tam đệ muội đang khiếu khích nàng.
Như vậy, tam đệ muội quả thực không cần lo lắng việc nội trợ bị đoạt đi.
Ly Hạc Xuân thở dài trong lòng, lại bắt đầu đau đầu, không biết mình có nên hay không giúp đỡ Chiết Oản nói chuyện.
Nếu nàng biểu hiện ra một chút tranh giành nội trợ, hắn tự nhiên sẽ lén lút nói với mẫu thân nói một câu hay, chờ nàng tiếp quản, hắn có thể buông tay cho nàng làm, không cần xen vào gì cả - mặc kệ nàng làm tốt hay không đều được.
Rốt cuộc tuổi còn nhỏ, có rất nhiều thời gian để luyện tập, lại còn có mẫu thân giúp đỡ, sẽ không có sai lầm lớn gì.
Nhưng nàng...!Hôm nay còn có vẻ ngu ngốc.
Điều này khiến hắn không thể không giúp đỡ nhiều hơn.
Ly Hạc Xuân lần đầu tiên cảm thấy việc hôn nhân này có lẽ thật sự sai lầm.
Hắn lại nhẫn nại chờ đợi, chờ đến khi mẫu thân đều nhìn lại đây với ánh mắt xem kịch vui, rốt cuộc nhịn không được nói: "Mẫu thân thấy thế nào?"
Triệu thị bực bội nói: "Con dâu con còn tuổi nhỏ, cứ để nó quen thuộc với nhà chúng ta rồi nói sau."
Lại nhìn về phía tam nhi tức phụ: "Con nhường cho đại tẩu."
Tam thiếu phu nhân cười gật đầu: "Dạ, con nghe mẫu thân."
Chiết Oản không nhăn mặt, từ đầu đến cuối.
Chờ đến khi tan cuộc, nàng đi theo Ly Hạc Xuân trở về, phát hiện hắn bước chân nhanh, nàng không đuổi kịp.
Nàng liền đi cùng Tố Thiện và Thiền Nguyệt.
Tố Thiện sốt ruột: "Thiếu phu nhân, đại thiếu gia nhìn như là tức giận."
Chiết Oản ồ một tiếng, cười nói: "Không có, ta không làm sai gì cả, hắn tức giận cái gì."
Tố Thiện và Thiền Nguyệt đều không đi theo vào đường đình, tự nhiên không biết bên trong đã xảy ra chuyện gì.
Nhưng chính vì vậy mới càng thêm sốt ruột.
Tố Thiện dậm chân: "Vừa mới nhất định đã xảy ra chuyện gì!"
Chiết Oản: "Có một việc.
Tam thiếu phu nhân nói muốn giao nội trợ cho ta, mẫu thân nói không cần giao, còn để nàng quản."
Tố Thiện và Thiền Nguyệt nghe vậy, lập tức bắt đầu suy đoán:
"Chẳng lẽ đại thiếu gia bất mãn vì quốc công phu nhân cự tuyệt cho người nội trợ?"
"Hay là đại thiếu gia bất mãn tam thiếu phu nhân?"
Chiết Oản: "Có lẽ?"
Nàng xoa đầu Tố Thiện: "Vậy không phải chuyện của chúng ta, các ngươi không cần lo lắng."
Tố Thiện sợ hãi gật đầu, Thiền Nguyệt nhìn Chiết Oản như suy tư điều gì, nhưng không nói gì.
Khi đi qua hành lang, Ly Hạc Xuân lại chờ ở phía trước.
Chiết Oản do dự một chớp mắt, tiến lên đi theo sau hắn.
Hắn mới tiếp tục đi, vừa đi vừa ra lệnh cho tôi tớ đi xa xa theo sau, sau đó sắc mặt nghiêm túc nói: "Mới vừa rồi tam đệ muội giao cho nàng nội trợ, nàng vì sao không nói lời nào?"
Vẫn là không nhịn được.
Chiết Oản kinh ngạc nhìn hắn, nhíu mày: "Chàng muốn thϊếp tiếp nội trợ sao?"
Điều này rõ ràng là không thể.
Tam thiếu phu nhân chỉ là nhắc nhẹ, Triệu thị sẽ không đồng ý, cuối cùng vẫn sẽ không giao cho nàng.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...