Khuôn mặt của tất cả mọi người hoàn toàn trợn hết ra vì những lời mà Dạ Phong vừa nói, một nhóm toàn bộ đều là Hồn Đế ngoại trừ mỗi Dạ Vũ và đứa bé nhỏ Tuyết nhi, nghĩ sao vậy? Đấy có còn là con người không vậy?
“Dạ.. Dạ Phong tiểu hữu, ngài không đùa đấy chứ?
Giọng nói hơi run, có vẻ như còn không tiếp thu nổi lượng thông tin mà Dạ Phong vừa nói ra, từ lúc nhìn thấy uy áp của Hình Na là bọn ông đã nghi ngờ một đám đằng sau là quái vật hết rồi, nhưng không ngờ lại mạnh đến vậy.
“Không đùa, như vậy được chưa? hay cần chứng minh gì nữa?
Dạ Phong trả lời cực kỳ dễ tính, anh biết rằng Hình Na lúc nãy đã làm hơi quá, khi nhận lại được thần vị của mình, đôi khi cô cảm thấy dễ tức giận khi có người dám xâm phạm uy nghiêm của bản thân, thậm chí anh đôi lúc cũng vậy.
Đó là điều thường thấy ở các vị vương giả, đội ngủ của Tinh La hoàng gia học viện gần như muốn gục ngã dưới sàn vì đám Dạ Phong, thực lực như vậy là quá áp đảo, hi vọng bọn họ không gặp nhóm Hình Na quá sớm.
Vị lão giả ghi tên ở đằng sau thì như muốn nói là không cần, nhưng ông lão ở phía trước hơi nhíu mày, có vẻ đang suy nghĩ gì đó.
“Cũng không phải là bọn tôi nghi ngờ gì, nhưng để cho chắc thì ngài có thể kiểm tra thực lực bằng viên cầu này chứ?”
Có vẻ như ông muốn đảm bảo cho bản thân không sai sót, hoặc là muốn thật sự chắc chắn rằng đám Dạ Phong có biến thái như vậy không, từ phía sau ông ấy lấy ra một quả cầu màu xanh, đây là dụng cụ đo mức độ hồn lực của hồn sư hay dùng.
“Hể? Những người lúc nãy không cần nhưng bọn tôi lại cần? Thú vị đấy”
Tôn Vũ chậc chậc châm chọc mấy vị lão giả, anh hoàn toàn không quan tâm mấy lão già đấy là ai, coi như có là Hồn đấu la nhưng chọc bọn anh thì xác định là bị ăn hành đi, cả đám đã liều mạng tu luyện đến trình độ như vậy mà còn phải cúi đầu nhún nhường trước người khác, không phải là vô dụng sao?
Lúc nào cần cương thì phải cương, đó là châm ngôn sống của Tôn Vũ, anh cực kỳ khiêu khích hai vị lão giả.
“Chuyện này…. Chuyện này…. Không biết vị Cửu Cửu công chúa lúc nãy không phiền thì có thể quay lại đo lường hồn lực hay không?”
Nhận ra hành động của mình gây ra sự khó chịu đối với nhóm Dạ Phong, nhìn thấy nhóm của Hương Lam chưa rời đi ông như bắt được cọng thảo cứu mạng, lập tức muốn nhóm Cửu Cửu đo lại tu vi hồn lực.
“Ôi, ông nghĩ….”
Hắc Sa cảm thấy bực mình trước lời nói của lão già, chả lẽ bọn họ còn bị nghi ngờ là giả tạo hay sao? thật không coi bọn họ là cái đinh gì trong mắt?
Ngay khi Hắc Sa định nổi đóa thì Cửu Cửu ngay lập tức chặn lại, bây giờ không phải là lúc để gây gỗ, thực lực của nhóm Hình Na về cơ bản bọn cô đã biết rồi, một lũ quái vật, đo lường hồn lực cũng không phải không thể, dù sao thì bọn họ cũng muốn biết thực lực của nhóm Dạ Phong là thật hay giả.
“Được thôi, Hắc Sa, lùi lại”
“Nhưng”
“Lùi lại!!!”
Có vẻ như anh chàng ngu xuẩn này còn không phục, Cửu Cửu đành dùng biện pháp mạnh ép lui cậu ta, uy áp của Cửu Cửu một phần nào chứng minh thực lực của cô, Hắc Sa bị đuổi trở về phía sau.
Thông thường thì thực lực của các thành viên tham dự sẽ không được biết cho đến khi lên sàn đấu, tất nhiên là qua vài vòng loại thì thực lực về cơ bản đều có thể do thám hết, nhưng biết trước thực lực của nhóm Hình Na cũng tốt.
“Cảm tạ”
Vị lão giả hiểu rõ là Cửu Cửu cũng không muốn làm khó, ông nhanh chóng đưa quả cầu cho nhóm Hình Na trước.
“Vậy tôi trước đi”
Dạ Phong im lặng nhìn một chút đám Cửu Cửu rồi nhìn về hai vị lão giả, Hình Na đứng ở bên cạnh gật đầu nhẹ một phát rồi anh lập tức chạm tay vào quả cầu.
Một nguồn hồn lực mạnh mẽ hai màu trắng đen lan tỏa tràn ra, nó bao bọc lấy quả cầu đo hồn lực, quả cầu sáng lên đến cực đại rồi hiện ra một con số: 71
Đẳng cấp bảy mươi mốt, hồn lực Hồn thánh, năng lực kinh khủng gì thế này, đùa sao? không phải thiếu niên này chưa đến hai mươi tuổi mà, làm sao lại có thực lực mạnh đến vậy?
“Ha ha, tiếp theo là đến lượt em đi”
Tiêu Linh từ phía sau muốn vươn lên trước thử xem hồn lực bây giờ của mình đạt đến đẳng cấp bao nhiêu, nhưng ngay khi cô vừa bước lên thì.
“Răng rắc”
Quả cầu hình tròn trên tay Dạ Phong lập tức nứt ra thành vô số mảnh vụn, nó giống như không chịu nổi hồn lực của anh vậy, khí tức và năng lực ăn mòn của Âm Dương Thần lực lập tức phá hoại quả cầu đo hồn lực.
“Chuyện này….”
Vị lão giả và mọi người giật mình, kể cả Hương Lam và Cửu Cửu cũng giật mình, riêng chỉ có Hình Na và Dạ Phong là bình tĩnh đối xử.
Nhìn thấy mọi người hiếu kỳ tập trung vào Dạ Phong, anh bình tĩnh phủi phủi tay vẫy hết đống bụi trong tay mình, lấy ra một cái khăn lau đi vết bẩn ở trên rồi bình tĩnh nói
“Viên cầu này không chịu nổi chất lượng hồn lực của nên đã vỡ ra, không biết Nhật Nguyệt đế quốc còn có viên cầu nào khác không để cho các thành viên bên ta tiếp tục thử nghiệm tu vi hồn lực”
Dạ Phong nhẹ nhàng nói một cách bâng quơ, như thể việc hồn lực của anh quá tinh khiết đến nổi chấn nát quả cầu thành một chuyện hôm qua tôi vừa mới đi tắm ngủ dậy đánh răng rửa mặt bình thường vậy, hoàn toàn không quan trọng.
“Tiểu Na, em cũng không nên đo lường, hồn lực của em cũng sẽ làm nứt thêm một quả cầu khác đó, nhưng mà nếu bọn họ muốn kiểm tra thì không phải là không được, em có thể kiểm tra lượt cuối a! Rồi bọn họ sẽ lấy thêm một quả cầu mới cho Tinh La hoàng gia học viện chiến đội một quả mới”
Dạ Phong mỉm cười bàn luận riêng với Hình Na, anh tính toán để Nhật Nguyệt đế quốc moi ra thêm vài viên cầu nữa ra cho bọn họ nghịch, mấy loại hồn đạo khí này giá cả cũng khá đắt tiền, coi như là xài miễn phí vậy
“Em hiểu rồi”
“Không, không, không cần phải kiểm tra nữa đâu, mọi người có thể trở về, mọi người đã xác minh bản thân đủ rồi, không cần phải kiểm tra hồn lực nữa, đây là danh sách ngày thi đấu, trận vòng loại sẽ diễn ra vào ba ngày nữa, hãy đến đúng giờ”
Vị lão già đổ đầy mồ hôi, quả cầu lúc nãy là của bọn họ a, vì để không để lộ chất lượng hồn hoàn nên ông tính cho bọn họ đo bằng quả cầu đo hồn lực, nhưng không ngờ trực tiếp vỡ luôn, thế này thì còn đo đạc gì nữa?
“Hửm? Không cần?”
“Không cần không cần!!”
“Vậy sao? Nhưng bọn họ vẫn cần phải xác định đi?”
Dạ Phong không hề buông tha cho Tinh La hoàng gia học viện, ngay khi anh tính chọc bọn họ thêm một chút nữa thì Hình Na đưa tay ra cản lại
“Được rồi Dạ Phong ca, Hương Lam tỷ đã từng giúp em, không cần phải trêu bọn họ dai vậy, đi thôi”
Nể mặt Hương Lam một tý, cô quay lại gật đầu với hai vị lão giả rồi cùng với đám Dạ Phong rời đi, để lại nhóm Cửu Cửu ở lại ngơ ngác còn chưa hồi phục.
Truyện đánh dấu
Nhấn để xem...Truyện đang đọc
Nhấn để xem...